Friday, March 16, 2012

VÌ SAO NHỮNG NGƯỜI LÃNH ĐẠO CHIẾN DỊCH KÝ THỈNH NGUYỆN THƯ ĐÃ BỊ ĐÁNH NHƯ ĐÒN THÙ, AI ĐÁNH VÀ NHẰM LỢI ÍCH GÌ?

Những vấn đề của chúng ta:
VÌ SAO NHỮNG NGƯỜI LÃNH ĐẠO CHIẾN DỊCH KÝ THỈNH NGUYỆN THƯ ĐÃ BỊ ĐÁNH NHƯ ĐÒN THÙ, AI ĐÁNH VÀ NHẰM LỢI ÍCH GÌ?

“Chúng ta đừng sợ, hãy nói lên sự thật và làm theo sự thật.Vì sự thật sẽ giải thoát chúng ta
                                                               (Theo ý của Thánh Kinh)
Thiện Ý
      
         Như mọi người đã biết, chiến dịch ký thỉnh nguyện thư gửi  vào hộp thư dân nguyện trên mạng internet của Tòa Bạch Ốc, đã đạt con số kỷ lục là gần 150 ngàn chữ ký của người Việt quốc gia tỵ nạn cộng sản ở Hoa Kỳ,sau một tháng vận động (7/2 đến 8/3 năm 2012) khởi đi  từ sáng kiến của Ns sĩ Trúc Hồ chủ đài truyền hình SBTN, được sự tiếp tay của Ts.Nguyễn Đình Thắng và nhiều nhà hoạt động chính trị, xã hội khắp nơi ở Hoa Kỳ nói riêng, hải ngoại nói chung.
      Chúng tôi gọi cao trào ký thỉnh nguyện thư vừa qua là một chiến dịch vì là một trong những phương thức đấu tranh trong trận chiến Quốc-Cộng hiện nay. Chiến dịch này đã đạt con số kỷ lục vì không chỉ vượt quá định mức 25 ngàn chữ ký để được Tòa Bạch Ốc quan tâm tiếp kiến, mà dường như đã phá kỷ lục từ trước tới nay trên trang mạng này.
     Chúng tôi không quen biết Ns. Trúc Hồ cũng như Ts. Nguyễn Đình Thắng, chỉ nghe danh họ qua các hoạt động nghề nghiệp và các hoạt động thiện nguyện công ích, nên có lòng ngưỡng mộ, thán phục về mặt lý tính cũng như cảm tính. Riêng Ts. Nguyễn Đình Thắng, về mặt cảm tính không được trọn vẹn khi mấy năm trước đây,chúng tôi gửi tặng ông cuốn sách “Việt Nam Trong Thế Chiến Lược Quốc Tế Mới” tái bản vào năm 2005,cũng như một số báo “Luật pháp & Đời sống” (do Câu Lạc Bộ Luật Khoa Việt Nam chủ biên, chúng tôi làm Chủ nhiệm & Chủ bút), không biết có nhận được không mà không thấy ông trả lời.Lúc đó chúng tôi cảm thấy buồn và có ý chê trách, rằng nếu nhận được mà không trả lời vì quá bận cộng việc rồi quên đi thì không đáng trách. Nhưng nếu nhận được mà không trả lời vì tự tôn, trịch thượng cho rằng việc làm của chúng tôi là tự nguyện, một chiều không đáng quan tâm, thì thật là đáng buồn, đáng tiếc về cung cách cư xử của một trí thức trẻ, (ít ra là trẻ hơn chúng tôi nay đã gần đạt con số 70) vốn đã có những hoạt động công ích tốt đẹp và mang nhiều hoài bão lý tưởng, hữu ích cho con người, xã hội, cộng đồng và đất nước.
       Vì vậy chúng tôi viết bài nhận định này không phải để bênh vực cho Ns. Trúc Hồ cũng như Ts Nguyễn Đình Thắng về mặt cảm tính,trước những bài viết minh danh cũng như nặc danh vượt quá sự nhân xét, phê bình nghiêm túc có tính xây dựng của một người Việt quốc gia chân chính, mà từ ngữ bình dân gọi là “Đánh phá” và đã “bị đánh phá như đòn thù” (đánh như đánh kẻ thù Việt cộng, có khi cường độ còn mạnh hơn).Chúng tôi viết bài này chỉ muốn đưa ra những nhận định khách quan, công bình hơn về mặt lý tính đối với hai nhân vật lãnh đạo hàng đầu chiến dịch ký thỉnh nguyện thư vừa qua.
        Nội dung bài này chúng tôi lần lượt trình bầy:
-       Mục đích và ý nghĩa của chiến dịch ký thỉnh nguyện thư.
-       Vì sao Ns Trúc Hồ và Ts. Nguyễn Đình Thắng bị đánh, ai đánh, với động lực và nhằm lợi ích gì?
-       Vì lợi ích chống cộng, người Việt quốc gia cần rút ra bài học kinh nghiệm gì?
·      Kết luận.

I/- MỤC ĐÍCH VÀ Ý NGHĨA CỦA CHIẾN DỊCH KÝ THỈNH NGUYỆN THƯ.

         Ai cũng biết mục đích của chiến dịch ký thỉnh nguyện thư vừa qua là nhằm vận động trước hết là hành pháp và sau đó là lập pháp Hoa Kỳ quan tâm đến một hành động vi phạm nhân quyền trắng trợn, thô bạo và mới nhất(chưa phải là cuối cùng) của nhà cầm quyền Việt cộng, là đã bắt giam nhạc sĩ Việt Khang, một nhạc sĩ trẻ tại Việt Nam, chỉ vì một vài bài hát thể hiện tình yêu quê hương đất nước và thái độ phản kháng, oán trách, lên án nhẹ nhàng nhưng sâu sắc đối với nhà cầm quyền Việt cộng đã hèn với giặc Tầu xâm lược, ác với dân khi đàn áp thô bạo các cuộc xuống đường biểu tình của nhân dân chống ngoại xâm.
         Đồng thời, với tư cách những công dân Hoa Kỳ, tập thể những người Mỹ gốc việt ký thỉnh nguyện thư yêu cầu chính phủ Hoa Kỳ không chỉ quan tâm, mà cần có biện pháp can thiệp triệt để, hữu hiệu để nhà cầm quyền Việt cộng phải trả tự do tức khắc,vô điều kiện không chỉ cho nhạc sĩ Việt Khang mới bị bắt cầm tù, mà cho tất cả các nhà bất đồng chính kiến đang bị cầm tù vì các hoạt động đấu tranh cho dân chủ một cách hòa bình, thể hiện quyền tự do dân chủ, nhân quyền, điển hình như Linh mục Nguyễn Văn Lý, Ts. Cù Huy Hà Vũ và Bs Nguyễn Đan Quế mới đây bị bắt giam trở lại…
       Như vậy, chiến dịch ký thỉnh nguyện thư đã thành đạt được mục đích thứ nhất là sự quan tâm của cả hành pháp lẫn lập pháp Hoa Kỳ khi đã đồng ý mở cuộc tiếp kiến phái đoàn gần 200 người trong số gần 150  ngàn  người đã ký thỉnh nguyện thư,để trực tiếp ghi nhận yêu cầu trong mục đích thứ hai là Hoa Kỳ (cả lập pháp lẫn hành pháp) cần có biện pháp can thiệp triệt để, hữu hiệu song phương cũng như đa phương, để nhà cầm quyền Việt cộng phải trả tự do tức khắc,vô điều kiện không chỉ cho nhạc sĩ Việt Khang mới bị bắt cầm tù, mà cho tất cả các nhà bất đồng chính kiến đang bị cầm tù….Mục đích thư hai này, tất nhiên chỉ được các viên chức có nhiệm vụ tiếp kiến phái đoàn ghi nhận qua sự trình bầy trực tiếp của một số người trong phái đoàn, không thể thành đạt tức khắc mà chỉ có thể thành đạt trọng tương lai. Nghĩa là trong tương lai sớm hay muộn, Ns Việt Khang và các nhà bất đồng chính kiến khác đang bị cầm tù có được Việt cộng trả tự do theo yêu sách của những người ký thỉnh nguyện thư hay không còn tùy thuộc vào biện pháp, mức độ can thiệp của chính phủ Hoa Kỳ trong quan hệ song phương với Việt cộng.
        Đến đây có thể nói rằng: Chiến dịch ký thỉnh nguyện thư như thế là đã thành công cả về số lượng (người tham gia đông đảo lên đến gần 150 ngàn người), lẫn chất lượng (Thành đạt cả hai mục đích) là đã làm cho cả hai cơ quan hành pháp và lập pháp phải quan tâm, cho hẹn tiếp kiến trong các ngày 5 và 6 tháng 3 vừa qua, trực tiếp lắng nghe, ghi nhận các yêu cầu từ một phái đoàn đại diện đông đến gần 200 người. Thành quả này không hệ tại ở việc phải đích thânTổng Thống Obama tiếp kiến mới có (Khi mà tầm mức và tính chất công việc không cần thiết đích thân Tổng Thống cần làm…), mà bất cứ các viên chức chính quyền nào được Tổng Thống trao nhiệm vụ tiếp kiến đều có thể thành đạt và chúng ta đã thành đạt trọn vẹn cả hai mục tiêu của chiến dịch ký thỉnh nguyện thư như vừa nêu trên, dù các viên chức tiếp kiến cao nhất chỉ ở hàng Thứ Trưởng Ngoại Giao song đều là những nhân vật đặc trách về các vấn đề tự do,nhân quyền vùng Đông Nam Á(đúng người, đúng việc…..).Tất nhiên sau đó thế nào rồi họ cũng phải trình lên Tổng Thông Obama về diễn tiến và kết quả cuộc tiếp kiến này.
      Mặt khác, sự thành công cả về số lượng lẫn chất lượng trên đây của chiến dịch ký thỉnh nguyện thư đã cho thấy ý nghĩa thiết thực của một phương thức chống cộng hữu hiệu, không phải lần đầu tiên, mà đã từ lâu nhiều cá nhân và đoàn thể đã thực hiện,song không triệt để, nên không đạt được hiệu quả như chiến dịch ký thỉnh nguyên thư vừa qua.
        Nếu như từ nay, tại Hoa Kỳ cũng như các nước khác ở hải ngoại,để vận động cho một mục tiêu nào đó,nhằm thúc đẩy các chính quyền sở tại tạo áp lực đối với Việt cộng, người Việt hải ngoại có thể mở chiến dịch ký thỉnh nguyện thư, đưa lên thành cao trào để có con số kỷ lục như cao trào vừa qua tại Hoa Kỳ, thúc đẩy  chính quyền các nước sở tại phải quan tâm, gặp gỡ,trao đổi, tiếp nhân các nguyên vọng và rồi bằng các biện pháp hữu hiệu giúp thành đạt những nguyện vọng đó của chúng ta.

II/- VÌ SAO NHẠC SĨ TRÚC HỒ VÀ TIẾN SĨ NGUYỄN ĐÌNH THẮNG BỊ “ĐÁNH”, AI ĐÁNH VÀ NHẰM LỢI ÍCH GÌ?
     
1.- Vì sao Ns. Trúc Hồ và Ts. Nguyễn Đình Thắng bị “Đánh” như đòn thù?
      Theo nhận định của chúng tôi, Ns Trúc Hồ và Ts Nguyễn Đình Thắng bị “Đánh” lý do đơn giản là vì một người khởi xướng một người tiếp tay và trở thành hai người lãnh đạo hàng đầu chiến dịch ký thỉnh nguyện thư đã đưa đến sự thành công vang dội như thế.
      Lý do bị đánh nghe có có vẻ nghịch lý song là một thực tế không phải xẩy ra lần đầu mà đã tái diễn nhiều lần, xẩy ra hàng ngày trên mạng lưới truyền thông internet, trở thành một  căn bệnh mãn tính, bất trị trong khối người Việt Quốc Gia chống cộng ở hải ngoại từ nhiều năm qua.
        Điểm lại, ai cũng thấy hầu hết các nhân vật có nhân cách, đạo đức và tài năng lãnh đạo danh tiếng trên nhiều địa hạt sinh hoạt văn hóa xã hội, công đồng, nhất là trên lãnh vực chống cộng ở hải ngoại, cũng như trong nước đều đã bị “Đánh”cách này hay cách khác mỗi khi có dịp. Ngay cả các vị thần linh của các tôn giáo cũng bị “đánh”, bị xúc phạm nặng nề (Như nhóm Giao Điểm, một tập hợp những kẻ vô thần đội lốt tôn giáo cực đoan để đánh phá tôn giáo trong nhiều năm qua, nhất là Công Giáo, một Giáo hội có tổ chức hệ thống chặt chẽ mà cộng sản muốn tiêu diệt từ lâu, bằng mọi cách. Vì vậy chúng tôi ngờ rằng “Giao Điểm” là một công cụ “Đặc tình truyền thông Việt cộng” đã và đang tiếp tục làm nhiệm vụ phân hóa các tổ chức cộng đồng ở hải ngoại và các giáo hội)  Cách “đánh” thông thường của những kẻ chủ mưu là bịa đặt, vu khống, chụp mũ, nhục mạ thậm từ liên quan tới đời tư cá nhân và các hoạt động của các nạn nhân. Tất cả nhằm khủng bố tinh thần các nạn nhân để thành đạt mục tiêu theo ý đồ đen tối của những kẻ chủ mưu.
        Chúng tôi đã có nhiều bài viết nhận định nguyên nhân, hệ quả, đề nghị biện pháp đối phó với tệ trạng nghịch lý này. Cá nhân chúng tôi cũng đã từng là nạn nhân “bị đánh” chỉ vì tự nguyện đứng ra hòa giải giữa hai phe xung đột trong Cộng Đồng Houston kéo dài hơn một năm qua đến nay vẫn chưa chấm dứt. Những kẻ “đánh” chúng tôi, đã bịa đặt, vu khống, nhục mạ chúng tôi bằng những ngôn từ thiếu văn hóa, “chụp mũ” là Việt cộng nằm vùng, sau 1975 từng làm Thư Ký cho quốc hội Việt cộng (trong khi phải  ở tù vì tội phản động) được Việt cộng gài ra hải ngoại….
       Trong bối cảnh phân hóa tại Cộng Đồng Houston kéo dài hơn một năm qua, không chỉ có chúng tôi, mà nhiều cá nhân và đoàn thể, các cơ quan truyền thông đúng đắn cũng bị “Đánh phá” gây bất ổn triền miên. Điển hình gần nhất ông Dương Phục, là một đồng môn luật khoa của chúng tôi và vợ là bà Vũ Thanh Thủy, chủ  hệ thống phát thành và truyền hình SGN- TV (Sài gòn Network –TV), chỉ vì từ chối không đọc một thông báo hay thơ mời gì đó có tính chỉ chích cá nhân, không phù hợp với chủ trương về truyền thông của đài (cá nhân cụ thể là Ls. Nghị viên Thành phố Houston Hoàng Duy Hùng, bị coi là kẻ thù số một của nhóm chống đối), mà đã bị đem cả đời tư cá nhân, nhân dạng ra nhục mạ thậm từ. Thậm chí đưa cả vụ việc họ bị cướp biển Thái Lan bắt trên đường vượt biên xuyên tạc bà Vũ Thanh Thủy đã bị cướp biển làm nhục đẻ ra một trong những đứa con hiện nay của họ (mà sự thực Bà Thủy đã có cơ may trốn thoát lên núi cùng một số ngưới khác cho đến ngày được giải thoát) khiến người đọc phải nóng mặt vì phẫn nộ, bất bình.Đây là một việc làm bất nhân, vô đạo, vì cho dù sự thật có như bao nhiều nạn nhân khác bị hải tặc Thái Lan cưỡng hiếp, thì cũng không nên khơi lại nỗi đau uất hận do những tác nhân ngoài ý muốn, một nỗi đau chung của đồng chúng ta gặp hoàn cảnh không may trên đường vượt biển trốn chậy Việt cộng. Đây cũng là điều nghịch lý, bất công với cặp vợ chồng này, khi cả cộng đồng Houston đều biết  nhân cách, đời sống gia đình và nhiều việc làm công ích cho Cộng Đồng, cho đồng bào bị thiên tai của họ(cụ thể điển hình là đã vận động quyên góp qua hệ thống phát thanh được gần nửa triệu cứu trơ nạn nhân bão Catina năm nào ở Louisiana), và mới đây qua tận Thái Lan cứu trợ đồng bào giáo xứ Cồn Dầu trốn chậy cộng sản….Và cũng mới chỉ vài ngày qua, nhà báo Nguyễn Phi Thọ, Chủ nhiệm và Chủ bút báo “ Đất Mẹ” là tờ báo đứng đắn có uy tín, ấn hành mấy thập niên qua, với chủ trương “Yểm trợ Giáo Hội Công Giáo Việt Nam” trong nước. Thế mà chỉ vì một bài viết phân tích, trình bầy, đề nghị,  kêu gọi hai phe nên tổ chức chung ngày Quốc Hận 30-4 năm nay, cá nhân nhà báo Nguyễn Phi Thọ bị hăm dọa, nhục mạ thậm từ, tớ báo thì bị gọi là “Báo Lá Cải”…
       Thực tế qua một số vụ việc điển hình nghịch lý, bất nhân, bất công và bất lợi cho công cuộc chống cộng vì tự do, dân chủ cho Quê Mẹ Việt Nam nêu trên, người ta không ngạc nhiên mà phẫn nộ khi Ns. Trúc Hồ và Ts Nguyễn Đình Thắng đã bị đánh cũng chỉ vì đã làm được một việc tốt đẹp cho con người và đất nước. Đó là  Họ đã khởi xướng, tiếp tay phát động và trở thành những người lãnh đạo hàng đầu chiến dịch ký thịnh nguyên thư.
          Bởi vì nếu không thì Ns Trúc Hồ vẫn như trước đó, dưới mắt mọi người vẫn là một nhạc sĩ có tài, với nhiều sáng tác được nhiều người mến chuộng, và là một người thành công về kinh doanh trên lãnh vực truyền thông với đài SBTN, mở rộng hoạt động qua lãnh vực bác ái cứu trợ xã hội, công ích được nhiều người biết và tán dương.
         Tương tự, từ bao lâu nay cho đến ngày tham gia chiến dịch ký thỉnh nguyện thư, Ts Nguyễn Đình Thắng cũng được nhiều người biết đến các hoạt động công ích xã hội qua tổ chức “Cứu Người Vượt Biển” (BPSOS = Boat People SOS),chống tệ buôn người,cứu giúp người lao động và đồng bào Việt Nam bị xuất cảng lao động hay trốn chậy Việt cộng ra nước ngoài bị lâm cảnh quẫn bách, cùng khổ; nhất là nỗ lực góp phần xây dựng một thế hệ trẻ Việt Nam hội nhập và có năng lực lãnh đạo tương lai thay thế cha anh trong các Cộng Đồng Việt Nam ở Hoa Kỳ cũng như hải ngoại qua tổ chức “Young Vietnamese American Leaders” (YVAL) với cuốn “Thông Điệp Hy Vọng & Trách Nhiệm” do Ts. Nguyễn Đình Thắng biên soạn,phát hành ngày 30 tháng 4, 2010,  như tài liệu lý luận hướng dẫn.
         Ngoài ra người ta còn biết đến nhiều hoạt động chính trị phục vụ cho lợi ích chống cộng vì tự do, dân chủ và nhân quyền cho Việt Nam, như vận động hành lang quốc hội,giao tiếp với nhiều nghị sĩ, dân biểu và các viên chức chính phủ để vận động mỗi khi cần. Vì cư ngụ lâu năm ở vùng Thủ đô Hoa Thịnh Đốn, với các hoạt động và giao tiếp như vậy, Ts. Thắng có dịp quen biết với nhiều nhân vật lập pháp cũng như hành pháp.( Phải chăng vì vậy mà Ts Thắng có kinh nghiệm, nên đã được tín nhiệm trong vai trò liên lạc, chủ động tiếp xúc, xắp xếp với các nhân vật của Tòa Bạch Ốc có trách nhiệm tổ chức cuộc tiếp kiến đại diện những người ký thỉnh nguyện thư, nhờ đó góp phần quan trọng cho sự thành công của chiến dịch ký thỉnh nguyện thư?...).
       Nay sau khi tham gia chiến dịch ký thỉnh nguyên thư Ns Trúc Hồ cũng như Ts Nguyễn Đình Thắng đều “bị đánh” như thế nào thì mọi người chắc đã biết ít nhiều qua các bài viết trên mạng, nặc danh thì nhiều, minh danh thì ít, xây dựng thì ít, phá hoại thành quả thì nhiều.
        Đại để ngay trong giai đoạn vận động ký thỉnh nguyện thư, giữa lúc chiến dịch lấy chữ ký đang ngày một phát triển thành cao trào, số người ký chưa đạt con số định mức 25 ngàn, thì Ns Trúc hồ và đài SBTN đã bị đánh trước, với cú đánh mở màn qua một số email phát tán trên mạng đặt vấn đề, rồi tố cáo việc Đài SBTN cho một đại diện của tổ chức “Tuổi Trẻ Việt Nam Yêu Nước” nào đó (nếu chúng tôi không lầm?) nhận Ns Việt Khang thuộc tổ chức của mình, rồi kết tội như thế là “Giết Việt Khang” vì đã tạo bằng cớ cho Việt Cộng kết án Việt Khang là tham gia một tổ chức “Phản Động” nước ngoài. Cú đánh này tuy có gây hoang mang cho một số người thiếu kinh nghiệm với Việt cộng, song vẫn không cản được cao trào lấy chữ ký phát triển vượt xa con số định mức 25 ngàn, sau cùng đã phá kỷ lục đạt con số gần 150 ngàn chữ ký.
         Sau khi phái đoàn đại diện những người ký thỉnh nguyện thư được tiếp kiến và thành công vì đã thành đạt mục tiêu và có ý nghĩa chính trị là gây được tiếng vang trước công luận và như một cái tát vào mặt Việt cộng, cú đánh lần này nhắm vào một số mâu thuẫn, bất đồng phát sinh trong cuộc tiếp xúc với Tòa Bạch Ốc, về vai trò, công trạng, thành quả đóng góp giữa các cá nhân và tổ chức phe phái tham gia chiến dịch. Ý đồ đen tối của những kẻ chủ mưu là nhằm phân hóa nội bộ, bôi đen những người lãnh đạo chiến dịch lấy chữ ký và hạ thấp giá trị thành quả của chiến dịch ký thỉnh nguyện thư. Cách đánh là khai thác mâu thuẫn nội bộ tự phát hay tạo ra mâu thuẫn, giữa các nhà lãnh đạo hàng đầu chiến dịch, tố cáo Ts Nguyễn Đình Thắng là đã tìm cách “Chôm” Credit thành quả chiến dịch ký thỉnh nguyện thư cho tổ chức của mình,tìm cách hạ nhục bằng cách tấn công vào đời tư của Ts Thắng, từ việc đặt nghi vấn về học vị Tiến sĩ, đến việc xin “Fun” (tài trợ của chính phủ cho các hoạt động công ích) cho tổ chức “Cứu Người Vượt Biển” với ý đồ xuyên tạc (như có sự gian lận tư túi) và tầm thường hóa cá nhân (lập tổ chức xin “Fun” để thủ lợi chứ không vì lý tưởng phục vụ con người…), làm mất uy tín một người vốn có nhiều uy tín qua các hoạt động công ích có hiệu quả thực tiễn được nhiều người biết đến…Trong khi Đài SBTN, tên viết tắt của “Saigon Broadcasting Television Network” thì bị xuyên tạc thành đài “Sinh Bắc Tử Nam” với ý đồ chụp mũ Việt Cộng cho đài này và cá nhân chủ đài là Ns Trúc Hồ….phủ nhận sạch trơn mọi công lao đóng góp của họ.
2.- Ai đánh và nhằm lợi ích gì?
    Đến đây thiết tưởng ai cũng có thể đoán ra những thủ phạm đã “Đánh” Ns Trúc hồ và Ts Nguyễn Đình Thắng và đã “Đánh như đòn thù”.
* Nghi phạm thứ nhất là Việt cộng (nhiều phần chắc là thủ phạm) đã đánh Ns. Trúc Hồ và Ts Nguyễn Đình Thắng vì:
   - Chiến dịch và kết quả của chiến dịch đã gây bất lợi hoàn toàn cho nhà cầm quyền và chế độ độc tài toàn trị Việt cộng.
   - Ns Trúc hồ và Ts Nguyễn Đình Thắng là những người đứng đầu (đánh rắn phải đập đầu)phát động, tiến hành chiến dịch ký thỉnh nguyên thư chống Việt cộng, với nội dung yêu cầu chính phủ Hoa Kỳ thực hiện các biện pháp hữu hiệu nhằm buộc Việt Cộng phải trả tự do tức khắc , vô điều kiện cho Ns Việt Khang và những nhà bất đồng chính kiến đang bị cầm tù vì các hoạt động đấu tranh ôn  hòa cho tự do, dân chủ và nhân quyền tại Việt Nam. Không những thế, chiến dịch này đã phát triển thành cao trào gây tiếng vang và sự quan tâm không chỉ đối với hành pháp và lập pháp Hoa Kỳ mà cả công luận thế giới, nhất là các chính phủ và nhân dân các nước dân chủ, làm Việt cộng thêm một lần nữa mất mặt (như đã từng bị mất mặt nhiều lần trước đây do khối người Việt tỵ nạn CS gây  ra) trước cộng đồng các quốc gia trên thế giới
           Đây có thể ví như cái tát vào mặt Việt Cộng và làm mất mặt (chứ không phải mất uy tín vì Việt cộng làm gì có uy tín) trên trường quốc tế. Chính vì vậy, Việt cộng đã không chỉ “Đánh” vào cá nhân hai người lãnh đạo hàng đầu chiến dịch ký thỉnh nguyện thư, mà còn tìm cách “Phá cho không thành” ngay từ giai đoạn đầu của chiến dịch, bằng một lý cớ nghe qua có vẻ hợp lý, nhưng chẳng cần có kinh nghiệm với Việt cộng cũng thấy ngay “Kỹ thuật Đặc Tình Truyền Thông” đã được Việt cộng xử dụng để ngăn cản chiến dịch phát triển trong giai đoạn đầu và phá vỡ thành quả của chiến dịch ký thỉnh nguyện thư trong giai đoạn sau.(Xin vào: thieny-lienhuong.blogspot.com để đọc tài liệu “Đặc tính truyền thông Việt cộng)
        Thực tế Việt cộng đã thất bại trong giai đoạn đầu, vì không ai tin rằng viêc một tổ chức “Tuổi Trẻ Yêu Nước” nhận Việt Khang là người của tổ chức mình là “Giết Việt Khang”, vì với Việt cộng chẳng cần bằng chứng, hay nếu cần bằng chứng vẫn có thể ngụy tạo đề kết án cầm tù bất cứ ai chúng muốn cầm tù.Do đó ý đồ triệt hạ Ns Trúc Hồ (người khởi xướng) và Ts Nguyễn Đình Thắng (người tiếp tay hổ trợ tích cực, có hiệu quả )bằng lý cơ trên Việt cộng đã không thành công. Tuy nhiên, dù không phá được thành quả của chiến dịch ký thỉnh nguyên thư, song Việt cộng dường như đã thành công phần nào trong ý đồ làm giảm giá trị thành quả chiến dịch(dưới mắt một số ít người nhẹ dạ, mất cảnh giác, chứ không phải tất cả…)bằng thủ thuật đánh vào mâu thuẫn nội bộ những người đứng đầu tổ chức. Vì thực tế quả đã có một số ít người Việt quốc gia đã vô tình mắc mưu Việt cộng khi cho phát tán trên mạng những bài viết nhận định phê phán, tuy nghiêm túc nhưng nặng chủ quan, mất cảnh giác,có lợi cho ý đồ của Việt cộng,có hại cho Việt quốc.(khối người Việt quốc gia chống cộng)

   * Nghi phạm thứ hai là một số kẻ Việt quốc thứ thật hay giả danh “Việt quốc Đánh Việt quốc” (Việt cộng nằm vùng làm công tác) do những động lực đen tối cá nhân (Việt quốc) , hay nhiệm vụ phải làm (Việt cộng).
      - Đối với Việt quốc thứ thật, động lực “Đánh phá” đôi khi rất tầm thường chỉ vì ghen ghét đố kỵ khi thấy kẻ khác hơn mình, hay tư thù cá nhân cần bộc lộ mỗi khi có cơ hội. Ghen ghét đố kỵ có thể là vì thấy Ns Trúc hồ và Ts Nguyễn Đình Thắng là những người trẻ, thế hệ một rưỡi (nếu chúng tôi đoán không lầm) mà đã nổi danh trước đó về các hoạt động công ích và thành công về chức nghiệp, được nhiều người thán phục, ngưỡng mộ, ca ngợi. Nay lại khởi xướng, tiếp tay, tham gia tích cực trong vai trò lãnh đạo, đưa chiến dịch ký thỉnh nguyện phát triển thành cao trào, được sự tham gia đông đảo của mọi giới người Việt tỵ nạn cộng sản khắp nơi, gây tiếng vang và thành đạt mục đích của chiến dịch, thanh danh của Ns. Trúc Hồ và Ts Nguyễn Đình Thắng nổi như cồn, được nhiều người ngưỡng mộ…
        Tất cả điều này có thể làm cho những kẻ vốn có lòng tự cao tự đại, nghĩ rằng việc làm này,thành quả ấy đúng ra phải là họ, do họ làm mới đúng. Vì cho rằng tài năng lãnh đạo, uy tín, kinh nghiệm, thành tích của mình hơn hẳn những người trẻ này. Vì vậy cần phải đóng vai kẻ cả, viết bài phê bình, chỉ trích để lấy tiếng, để chứng tỏ vai vế của mình, để nhắc nhở những người trẻ hơn mình dù thành công cũng đừng kiêu ngạo đến quên cả bậc cha anh (Đây là căn bệnh khá phổ biến trong các cộng đồng, nơi những bậc cha chú muốn làm Thái Thượng Hoàng, không nghe, không chịu làm theo họ là bị đánh tơi bời. Thiết tưởng tại Cộng Đồng Người Việt Quốc Gia Houston, Ls Hoàng Duy Hùng, một người trẻ thế hệ một rưỡi, đã và đang là nạn nhân của tệ trạng này. Nếu Ls Hoàng Duy Hùng khuất phục họ, nhất nhất nghe theo sự chỉ đạo của những ông Thái Thượng Hoàng này thì đã không bị đánh phá triền miên, ác độc như thế).
         Thế nhưng chính việc làm này đã vô tình “Vạch áo cho Việt cộng xem lưng” khi đưa ra chỉ trích, phê bình những khuyết điểm thế này thế nọ, một cách không cần thiết, chỉ có lợi cho Việt cộng. Điều quan trong lúc này là chiến dịch ký thỉnh nguyện thư dù có khuyết điểm nào đi chăng nữa, thành quả cuối cùng chiến dịch như thế là đủ, là hoàn toàn có lợi cho công cuộc chống cộng vì tự do, dân chủ và nhân quyền cho Quê Mẹ Việt Nam, không cần bàn cãi gì thêm.(Nếu cần rút ưu khuyết điểm để vận dụng trong các cuộc đấu tranh sau này, chỉ cần họp nội bộ hàng ngũ lãnh đạo chiến dịch mà thôi)

III/- VÌ LỢI ÍCH CHỐNG CỘNG, VIỆT QUỐC CẦN RÚT RA BÀI HỌC KINH NGHIỆM GÌ?
      Theo thiển ý, Việt Quốc cần rút ra những bài học kinh nghiệm từ chiến dịch ký thỉnh nguyện thư vừa qua để thành đạt mục tiêu, bảo vệ thành quả, vô hiệu hóa mọi sự đánh phá bất cứ từ đâu tới, nhất là Việt cộng, đối phương chính trong giai đoạn cuối cùng của cuộc chiến tranh Quốc- Cộng này.
     
   1.-Bài học về tổ chức: Trong gần một tháng vận động lấy chữ ký, đúng ra Ns Trúc Hồ và những người lãnh đạo khác cần hình thành một tổ chức để chủ động soạn thảo kế hoạch tiếp kiến, phân công phân nhiệm, soạn thảo kiến nghị, phương cách đạo đạt sao cho đạt kết quả cao nhất.
      Bởi vì, quần chúng là sức mạnh chủ yếu trong bất cứ cuộc đấu tranh nào, song mang tính ô hợp, thiếu tổ chức, sức mạnh ấy không thể tập trung và hành động đấu tranh bị phân tán không có hiệu quả hay hiệu quả không cao.
     Nếu có tổ chức,sau khi được tiếp kiến Ban Tổ Chức sẽ họp bàn tổng kết, rút ưu khuyết điểm, soạn thảo và công bố “Thông Cáo Chung” về kết quả chiến dịch ký thỉnh nguyện thư. Trước đó không ai được tuyên bố điều gì, nhất là những khuyết điểm chỉ kiểm điểm rút kinh nghiệm nội bộ cho các hoạt động chống cộng sau này.
     Vì không có tổ chức nên mới có tình trạng “Trống đánh xuôi, kèn thổi ngược”, dễ gây ngộ nhận, chia rẽ và là tình trạng tốt cho Việt cộng khai thác mâu thuẫn, tạo ra mâu thuẫn để đánh phá phân hóa nội bô Việt quốc, làm tiêu tán hay giảm giá trị thành quả của chiến dịch ký thỉnh nguyện thư như thực tế đã và đang xẩy ra.
2.- Bài học về truyền thông:
    - Nếu có Ban Tổ Chức hoạch định kế hoạch vận động quần chúng có hiệu quả qua các  phương tiện truyền thông đại chúng, cũng như qua các tổ chức Cộng Đồng, các đảng phái chính trị, các tổ chức đấu tranh…thì có lẽ con số người ký thỉnh nguyện thư còn cao hơn kỷ lục gần 150  ngàn.
   - Nếu có Ban Tổ Chúc, thì hạn chế rất nhiều sự đánh phá bằng truyền thông của Việt cộng và những kẻ vô tình tiếp tay cho Việt cộng thành đạt ý đồ phân hóa, đánh phá thành quả như hiện nay. Có thể là Việt cộng đang ăn mừng và coi thường chúng ta khi thấy nội bộ Việt quốc đang cãi nhau như mổ bò về công trạng (như chuyện ngụ ngôn “Lục súc tranh công”) và những khuyết điểm không đâu, chỉ có lợi cho đối phương Việt cộng mà thôi.
     - Riêng với những người có hay không tham dự phái đoàn được tiếp kiến, nếu có khả năng viết những bài góp ý xây dựng nghiêm túc cần hết sức thận trọng, cảnh giác trước khi phổ biến và tự trả lời câu hỏi: sự phổ biến bài viết này có lợi hay có hại cho công cuộc chống cộng vì tự do dân chủ cho Quê Mẹ Việt Nam?
   - Với những người thường đọc email hàng ngày để nghị xóa ngay, không mở đọc, không tiếp chuyển các email nặc danh hay minh danh bao lâu nay thường chuyển tải các bài “Đánh phá” cá nhân hay các đoàn thể quốc gia chống cộng. Những địa chỉ email này không nhiều, rất quen thuộc, người đọc rất dễ nhận ra qua nội dung các bài viết chỉ có đánh phá hay đánh phá là chủ yếu, xây dựng là thứ yếu, dù luôn đứng trên lập trường và quan điểm chống cộng (tất cả chỉ là vỏ bọc) để “đánh phá” người, đoàn thể quốc gia chống cộng. (Xin vào đọc thieny-lienhuong.blogspot.com)
    3.- Bài học về đoàn kết nội bộ:
        Nếu ngay từ đầu hình thành môt Ban Tổ Chức, để bàn bạc, hiểu biết và tin tưởng lẫn nhau, thì sau khi kết thúc chiến dịch thành công, đoàn kết nội bộ đã không bị đối phương Việt cộng lũng đoạn như thực tế đã xẩy ra.

* KẾT LUẬN:
    Có thể tổng kết mà không sợ sai lầm là Chiến dịch ký thỉnh nguyện thư  vừa qua đã thành công hoàn toàn vì đã thành đạt cả về số lượng người tham gia (gần 150 ngàn chữ ký, phá kỷ lục…)  đến các mục tiêu chính yếu của chiến dịch (được quan tâm tiếp kiến, nghe trực tiếp và nhận thỉnh nguyên thư…).Thành quả này hoàn toàn có lợi cho công cuộc chống cộng vì tự do dân chủ cho Đất Nước nói chung và sẽ có hiệu quả trong tương lai  cho Ns Việt Khang và các nhà đấu tranh cho dân chủ trong nước đang bị Việt cộng cầm tù.
     Trước thành quả “vô tiền” nhưng chưa phải là “Khoáng hậu” này (Vì sẽ có nhiều thành quả còn to lớn hơn nữa sau này… ), sự đánh phá của Việt cộng là tất nhiên, nhưng đã thất bại như thực tế cho thấy. Người Việt quốc gia chân chính đều tin là chiến dịch ký thỉnh nguyện thư như thế đã là một chiến thắng vang dội , là cú tát nẩy lửa vào mặt Vịệt cộng.
     Hiêu quả của chiến thắng này cụ thể ra sao, chúng ta cần thêm thời gian chờ Chính Phủ Hoa Kỳ hành động đáp ứng những yêu cầu đòi hỏi của chúng ta, cụ thể là trả tự do tức khắc, vô điều kiện cho Ns trẻ yêu nước Việt Khang và các nhà đấu tranh dân chủ Việt Nam đang bị cầm tù.
    Muốn có được hiệu quả này, chúng ta không chỉ ngồi chờ mà cần bồi thêm những chiến dịch khác nữa, tỉ như chiến dịch vận động các cử tri người Mỹ gốc Việt tham gia đông đảo, phá kỷ lục trong cuộc bầu cử thánh 11 năm nay (Dường như Ns. Trúc Hồ và một số anh em khác đã khởi sự việc này?).
     Bởi vì ai cũng biết, việc thỉnh nguyện thư của gần 150 người Mỹ gốc việt mới chỉ được tiếp kiến và ghi nhận, còn việc can thiệp tích cực có hiệu quả hay không còn tùy vào sức mạnh của lá phiếu nơi các cộng đồng chúng ta. Chính trường Hoa Kỳ có hai thế lực vận động, ảnh hưởng: Tài chánh và lá phiếu. Các Cộng Đồng Do Thái, Cuba, được coi là “Mạnh vì gạo, bạo vì tiền” nhờ có nhiều nhà tài phiệt chịu bỏ tiền đóng góp cho các ứng viên cả hai đảng trong các cuộc bầu cử vào hai cơ quan quyền lực cao nhất là lập pháp cũng như hành pháp Hoa Kỳ. Vì vây Hoa Kỳ đã có nhiều chính sách đối ngoại có lợi cho đất nước và nhân dân nước họ.
         Cộng Đồng Việt Nam chúng ta không có ưu thế đó. Vây không có cách nào khác là vận dụng tối đa sức mạnh của lá phiếu. Nghĩa là trong cuộc bấu cử tháng 11 tới đây, cử tri người Mỹ gốc Việt sẽ phải phá kỷ lục đi bầu, nếu không được 100% (một ước muốn) thì ít ra cũng được 30% đến 40% trong số cử tri người Mỹ gốc Việt ghi danh đi bầu (một thực tế). Giả định nếu có 100000 cử tri ghi danh đi bầu, chúng ta sẽ có 3 đến 4 trăm ngàn phiếu bầu của sắc dân thiểu số Việt Nam trong lòng quốc gia Hoa Kỳ, mà dầu muốn dầu không chúng ta đã chọn làm quê hương thứ hai, là Tổ quốc thứ hai sau quê hương Việt Nam và Tổ Quốc Việt Nam. Chúng ta sẽ có một sức mạnh đáng kể để không những được quan tâm mà còn được Hoa Kỳ  hiện thực trong chừng mục nào đó,những yêu cầu, nguyện vọng chính đáng của chúng ta, có lợi cho nhân dân, dân tộc và Tổ quốc Việt Nam thân yêu của chúng ta.
Thiện Ý
Houston, ngày 15 tháng 3 năm 2012