Niềm vui đầu năm mới:
PHÉP LẠ HAY CHỈ LÀ SỰ TRÙNG HỢP NGẪU NHIÊN
HAY TẤT NHIÊN ?
Thiện Ý
Niềm
vui đầu năm mới này xin được gửi đến các thân hữu, nhất là các đồng môn Luật
khoa Sài Gòn và các quý đồng nghiệp luật sư đã quan tâm thăm hỏi về tình trạng
sức khỏe liên quan đến căn bệnh viêm gan C (Hepatitis C) của tôi, để như lời
thông báo tin vui và chân thành cảm tạ. Đồng thời qua bài viết này cũng muốn gửi đến những ai đồng bệnh, có
chung niềm tin tôn giáo với tôi, như một kinh nghiệm điều trị căn bệnh viêm gan
C không cần hay chưa cần phải dùng đến thuốc mà hiện nay hiệu quả mới chỉ đạt
50% đến 60%.
Nội dung bài viết này lần lượt trình bầy:
-
Diễn biến căn bện
viêm gan C của tôi
-
Phương cách tự
điều trị và hiệu quả.
-
Hiệu quả là một
phép lạ hay chỉ là sự trùng hợp ngẫu nhiên hay tất nhiên?
I/- DIỄN BIẾN CĂN BỆNH VIÊM
GAN C CỦA TÔI.
Khoảnh hơn 10 năm trước, căn cứ vào xét
nghiệm máu, bác sĩ cho biết tôi mắc bệnh viêm gan C từ lâu. Tôi được gửi đến
bệnh việt Memorial Northwest Houston để làm thử nghiệm “Liver Biopsy” (cắt miếng gan xét nghiệm tình trạng hoạt
động của virus C). Kết quả xét nghiệm này theo bác sĩ chuyên khoa gan cho
biết virus C không hoạt động, chưa cần chữa trị, chỉ cần theo dõi định kỳ bằng
thử máu và cần lưu ý đến chế độ ăn uống, nghỉ ngơi, tập thể dục, không uống
bia, rượu, thức khuya, làm việc quá sức khiến cơ thể suy yếu tạo điều kiện cho
virus C hoạt động…
Bác sĩ nói: sau 3 hay 4 năm cần làm lại
xét nghiệm “Liver Biopsy” nếu thấy tình trạng căn bệnh không phát triển, lượng
virus không tăng và không hoạt động, thì tôi có thể yên chí nếu có chết sẽ
không chết vì bệnh viêm gan C.mà chết vì một bệnh khác.
Khoảng bốn năm sau, xét nghiệp máu cho thấy
lượng virus tăng cao trên 10 triệu, bác sĩ chuyên khoa bệnh viện Bend Taub cho
tôi xét nghiệm “Liver Biopsy” lần thứ hai. Kết quả bác sĩ cho biết sự gia tăng
cao số lượng virus C là do tôi đã làm việc quá sức, cơ thể suy yếu nên virus C
hoat động. Tuy nhiên bác sĩ cho hay là vẫn chưa cần uống thuốc trị liệu, chỉ
cần điều chỉnh lại chế độ làm việc, ăn uống, nghĩ ngơi và tập thể dục…Tôi đã
thực hiện đúng theo lời khuyên của bác sĩ điều trị, sức khỏe trở lại bình
thường, ổn định.
Vào khỏang đầu năm 2011, xét nghiệm máu cho
thấy lượng virus tăng đến trên 17 triệu,
bác sĩ gia đình đã vội gửi tôi qua bệnh viện Lyndon Johnson, một bệnh viện khu
vực dành cho bênh nhân có Thẻ Vàng (Gold Card); nơi đây đã làm xét nghiệm
Scat-Can với kết quả là gan bị chớm sơ, bác sĩ chuyên khoa gan yêu cầu tôi cần
phải uống thuốc trị bệnh nếu không sẽ có nguy cơ tiến triển đến ung thư gan.
Tôi hỏi thuốc hiệu quả ra sao, thì bác sĩ cho biết thuốc trị viêm gan C hiện
nay vẫn chỉ hiệu quả 50-60%.
Mặc dầu tình trạng sức khỏe của tôi lúc
này có hơi suy yếu, da mặt có biến sắc (tái,sạm
đen),đôi lúc cảm thấy mệt mỏi, tóc rụng, song tôi nghĩ có lẽ đó chỉ là hậu
quả nhất thời sau khi dùng nhiều thời gian và tâm lực tổ chức “Đại Hội Mùa Xuân
Toàn Cầu Cựu Sinh Viên Luật Khoa Sài Gòn” vào đầu Tháng 4-2010 và tổ chức ra
mắt tác phẩm “Thời Đại Của Tôi” của Gs. Vũ Quốc Thúc vào tháng 11- 2010, nên
virus C có điều kiện hoạt động mạnh chăng.
Tuy nhiên, tôi vẫn cảm thấy tình trạng sức
khỏe không đến nỗi nào, nên nghi ngờ rằng xét nghiệm có thể không chính xác
chăng. Tôi lại liên tưởng tới người anh em cột chèo cũng bị viêm gan C, đã uống
thuốc trong tình trạng cơ thể còn khỏe mạnh, bị phản ứng thuốc, đã ngưng ngang,
bị đau đớn hành hạ ít tháng rồi qua đời cách nay 8 năm ở vào tuổi 62. Do đó tôi
ngần ngại không muốn uống thuộc trị bệnh và có yêu cầu bác sĩ điều trị chuyển
hồ sơ bệnh trạng của tôi về bệnh viện Bend Taub ở downtowm Houston (Bệnh viện trung ương của Thẻ Vàng), nơi
trước đây đã làm xét nghiệp “Liver Biopsy” cho tôi lần thứ hai, nói là tôi chưa
cần phải uống thuốc, dù số lượng virus có hơi cao, song vẫn ở mức độ an toàn.
Tại bệnh viện Bend Taub, sau khi làm xét
nghiệm máu và căn cứ vào xét nghiệp “Liver Scat-can” của bện viện Lyndon
Johnson, bác sĩ điều trị cũng yêu cầu tôi cần uống thuốc. Một lần nữa tôi cố ý
diên trì, nên nói với bác sĩ rằng sao tôi thấy sức khỏe tôi vẫn bình thường mà.
Tôi yêu cầu cho tôi làm thử nghiệp “Liver Biopsy” lần thứ ba, nếu kết quả thấy
tôi vẫn cần phải uống và chích thuốc điều trị thì tôi sẽ làm theo lời khuyên
của bác sĩ. Bác sĩ điều trị đã mời bác sĩ trưởng khoa đến hội ý trước mặt tôi
và đi đến quyết định đồng ý cho tôi làm “Liver Biopsy” một lần nữa.
Ngày
27-9-2011 tôi được làm xét nghiệm “Liver Biopsy” tại bệnh viện Bend Taub
ở downtown Houston.
Sau khi có kết quả xét nghiệp bác sĩ điều trị nói tôi vẫn cần phải uống thuốc
và tôi đồng ý. Bác sĩ lên lịch cho tôi sẽ bắt đầu uống và chích thuốc vào tháng
4 năm 2012. Bác sĩ cũng nói trước là hiệu quả thuốc trị viêm gan C đến nay vẫn
chỉ đạt 50-60% và khi uống và chích thuốc này sẽ có một số phản ứng thuốc mà tôi
phải chịu đựng (tóc có thể rụng, tâm sinh lý có hiện tượng tiêu cực…). Một số
bạn bè cũng khuyên tôi uống thuốc đừng sợ và đưa ra một số người quen biết ở Houston cũng đã uống thuốc
có hiệu quả, không có phản ứng tồi tệ để
khích lệ tôi.
Đến Tháng 4 năm 2012 tôi liên lạc lại với
bệnh viện để được uống và chích thuốc trị viêm gan C. Nhưng họ cho hay vì tôi
không liên lạc trước để “confirm” nên
phải đến tháng 7 năm 2012 mới có lịch trình uống thuốc cho tôi.
Trước khi đến ngày hẹn uống và chích thuốc
hai tuần, tôi được xét nghiệm máu. Đúng ngày hẹn tôi đến bệnh viện bend Taub
gặp bác sĩ điều trị.Bác sĩ điều trị nói tôi ngồi chờ khá lâu, khoảng 30 phút
sau bác sĩ trở lại cùng với một bác sĩ khác khá lớn tuổi so với vị bác sĩ điều
trị rất trẻ, tôi đoán là giáo sư dạy trường y khoa Baylor, khác với nữ bác sĩ
Trưởng khoa tôi gặp trước đây (Vì tôi
nghe nói bệnh viện Bend Taub là một trong những bệnh viện thực tập cho sinh
viên trường y khoa Baylor nên có nhiều
giáo sư giỏi làm việc nơi bệnh viện này).
Vị
bác sĩ này đã làm chúng tôi ngạc nhiên, vui mừng khi nói rằng tôi chưa cần phải
uống thuốc ngay bây giờ, có thể chờ trong vòng 2 năm tới một loại thuộc mới trị
bệnh viêm gan C hiệu quả cao hơn, chắc chắn hơn nhiều so vơi loại thuốc hiện có
chỉ hiệu quả 50%-60%. Tôi sợ nghe lầm có hỏi lại con gái tôi đi cùng có đúng
bác sĩ khuyên như vây không. Con gái chúng tôi hiện là y tá cho môt bệnh viên
tư tại Houston
xác nhận đúng như vậy.
Thế nhưng để chắc chắn hơn, tôi đã dùng
medicare đến khám bệnh tại “Liver Center” thuộc bệnh viện Saint Luke trực thuộc
“Baylor College of Medicine” ở Downtown Houston để xin khám và thử nghiệm một
lần nữa rồi sẽ quyết định có nên uống
thuốc ngay hay làm theo lời khuyên của bác sĩ bệnh viện Bend Taub.
Ngày 5-11-2012 tôi được cho xét nghiệm máu
và ngày 4-12-2013 được làm xét nghiệm MR, ABD, W&W/0 CONTRAST, với kết quả
sau cùng (Final result) mọi thứ đều “within normal limits” (copy đính kèm).
Tuy nhiên vị bác sĩ chuyên khoa điều trị
lại khuyên tôi bây giờ còn khỏe mạnh nên uống và chích thuốc điều trì thì tốt
hơn là để đến lúc sau này lớn tuổi, già yếu mà cần phải uống thuốc điều trị sẽ
ít hiệu quả và có nguy cơ hơn.
Trước hai lời khuyên trái ngược trên, căn
cứ trên các xét nghiệm nhiều lần, cho đến lúc này tôi cảm thấy sức khỏe toàn
diện rất tốt, tạm thời tôi quyết định theo lời khuyên của bác sĩ điều trị bệnh
viện Bend Taub: không uống thuốc mà chờ
một loại thuốc mới trong tương lai hiệu quả cao và chắc chắn hơn loại thuốc
hiện nay, mà theo lời bác sĩ chỉ đạt 50-60% mà thôi.
II/- PHƯƠNG PHÁP TỰ ĐIỀU TRỊ
VÀ HIỆU QUẢ.
Phải nói rằng sau khi biết được kết quả
“Scat-can” lá gan của tôi bị “chớm sơ”, những người lo lắng nhất là vợ và các
con tôi, những người thân trong gia đình nội ngoại, ai nấy đều chỉ biết cầu
nguyện theo niềm tin tôn giáo.
Phần tôi, do cuộc đời đã được tôi luyện
trong nhiều khổ đau và nghịch cảnh, nên khi biết căn bệnh của mình tiến triển
đến biên độ hiểm nguy, tôi vẫn bình tĩnh, không chút lo sợ. Vì tôi luôn tâm
nguyện rằng bệnh tật là lẽ thường, có bệnh thì chữa trị, hết bệnh thí tốt,
không hết thì chết là cùng. Ai cũng phải bệnh, cũng phải chết, buồn rầu, lo sợ
không làm hết bệnh mà còn làm bệnh trầm trọng hơn, vẫn không tránh được cái chết
mà còn dẫn đến cái chết nhanh hơn. Vì vậy tôi vẫn sống bình thường, luôn lạc
quan tin tưởng sống theo châm ngôn tự vạch ra từ thời trai trẻ: “Hãy sống tích cực với hiện tại, để không bao giờ phải ân
hận với quá khứ, luôn luôn lạc quan tin tưởng hướng về tương lai”. Thực
tế tôi đã thể hiện đúng như vậy, thân nhân sống gần tôi đều thấy và có lẽ các
đồng môn, đồng nghiệp và thân hữu sinh hoạt, gặp gỡ tiếp súc với tôi ở Houston có thể chứng thực
sự thể này.
1. Phương pháp tự điều trị.
Trong tinh thần lạc quan tin tưởng tôi đã
thực hiện phương pháp tự điều trị bằng
sự kết hợp giữa sức mạnh của niềm tin tôn giáo và sức mạnh của thể lý để trấn
áp bệnh tật.
a)- Để có sức mạnh của niềm tin tôn giáo: Tôi đã cầu nguyện với Đấng mà tôi tin yêu tôn thờ là
Thượng Đế, là Thiên Chúa Toàn Năng vô hình.Nhưng dưới cặp mắt “Đức tin” cho tôi
xác tín rằng: Có một Đấng Tạo Hóa, đã tạo dựng nên vũ trụ, vạn vật, cho vận
hành theo những quy luật chung cho muôn loài,
cũng như quy luât riêng cho mỗi loài. Trong số muôn loài đó có loài
người là một sinh vật thượng đẳng trong loài động vật, cũng vận hành theo quy
luật chung của các loài động vật và quy luật riêng của loài người. Bệnh tật, sự
sống sự chết đều nằm trong sự vận hành của các quy luật hình thành, phát triển,
tiêu vong.Cầu nguyện với Đấng Toàn Năng làm chủ các quy luật ắt là phải có hiệu
quả. Tôi xác tín như thế và tôi đã thực hành
b)- Để có sức mạnh
thể lý: Tôi đã thực hiện những việc sau đây:
* Thực hiện nghiêm
túc chế độ làm việc, nghỉ ngơi, dinh dưỡng.
Một cách tổng quát là giảm giờ làm việc
kiếm sống và sinh hoạt tập thể,mỗi đêm phải ngủ ít nhất 7 tiếng, ngày ăn ba bữa
và uống nước nhiều lần mỗi ngày, với thực phẩm chọn lọc không tác hại cho gan
- Giảm
giờ làm việc bằng cách giảm giờ lao động kiếm sống, giảm giờ hoạt động doàn
thể, công ích, nhất là không ngồi làm việc trên computer quá lâu. Trước đây tôi
thường ngồi liên tục có khi ba bốn tiếng đồng hồ trước computer, nay ngồi
khoảng một giờ thì đứng dậy uống nước, vận động ít phút rồi ngồi tiếp tục. Uống
nước là cách bắt buộc tôi không thể ngồi lâu, phải rời computer đi restroom.
- Mỗi
đêm phải ngủ ít nhất 7 tiếng. Trước đây tôi thường thức khuya, ngủ ít, chỉ
khoảng bốn năm tiếng là thức dậy lúc 5 -6 giờ sáng tập 4 bài “Dưỡng sinh thực
hành”. Nay tôi phải đi ngủ sớm để
làm sao đủ 7 tiếng mỗi đêm mà vẫn dậy sớm đúng giờ luyên tập.(Thường có thói quen khoảng 5 giờ sáng là tự
nhiên thức dậy, không ngủ lại được dù có muốn ngủ nướng).
- Ngày
ăn ba bữa: Sáng sớm, sau khi tập 4 bài “Dưỡng sinh thực hành”, tôi ăn bữa sáng khoảng 6-6:30 với: 5 thìa canh Oatmeal hiệu Quaker
OATS, Quick 1-minute, bỏ vào một ly lớn, cho nước sôi 1/3 ly, một phút sau bỏ
thêm vài thìa nho khô (organic Raisins) và vài thìa “Dried Cramberries” hiệu
“Craisins” quậy đều, dể khoảng 1 phút, đổ sữa tươi hiệu “Horizon – Organic –DHA
Omega-3 – Fat-Free”, quậy đều. Sau đó dùng hỗn hợp này uống 5 viên thuốc bổ:
“One A Day , Men’s”, “Omega 3- Fish Oil” hiệu “Kirkland”, “Garlic –Complex”
hiệu “Nature Made”, Glucosamine HCI 1500 mg- With MSM 1500mg” hiệu “Kirland” và
“ Vitamin D3 2000 I.U” hiệu “Kirland”.
Sau khi uống 5 viên thuốc bổ trên, với ½ ly
sữa hỗn hợp còn lại, tôi thêm 3 thìa “Cheerios” và dùng hết để kết thúc bữa ăn
sáng.
Bữa
ăn trưa vào khoảng 12:00 noon, bữa ăn tối khoảng 6-7:00pm với các thức ăn
dễ tiêu, lợi gan. Theo lời khuyên của
bác sĩ nên ăn nhiều rau quả, cá, ăn ít thịt, nhất là thịt bò và thịt heo, không
uống rượu bia và các thực phẩm không tốt cho gan như trứng, đồ ăn tái, sống…
* Thực hiện kiên trì chế độ tập luyện cơ thể thường nhật, đúng
phương pháp.
Trước ngày bác sĩ yêu cầu tôi phải uống
thuốc trị bệnh, tôi cũng đã thực hiện thường nhật chế độ luyện tập cơ thể như
trên để tạo sức đề kháng cho cơ thể chống lại bệnh tật. Vì theo bác sĩ điều
trị, sở dĩ căn bệnh viêm gan C của tôi trở nên trầm trọng chính là vì đã lạm
dụng sức khỏe, làm cơ thể suy yếu trong thời gian qua, nên virus C mới có điều
kiện hoạt động mạnh được.
Chế độ luyện tập cơ thể của tôi hàng ngày là:
* Vào buổi sáng mỗi ngày,
không bỏ ngày nào, thức dậy lúc 5 hay 6 giờ sáng. Bước ra khỏi giường:
-
Uống ngay một ly
cối nước lạnh.
-
Khởi động lần
lượt bốn bài “Dưỡng
sinh thực hành”:Thể dục tổng quát – Thiền nguyện (cầu nguyện theo
niềm tin tôn giáo theo lối thiền:ngồi “bán kiết” hay “Kiết già”, tập trung tư tưởng,
cầu nguyên trong tâm theo kinh nguyên và lời nguyện không đọc thành tiếng)
– Kích da (thích thích các huyện đạo trên da toàn thân…) – và Kích gân cốt(kích thích các đầu khớp xương toàn thân).
Sau khi kết thúc bốn bài “Dưỡng sinh thực
hành”, mất khoảng 45 phút, tôi
ăn sáng và uống 5 loại thuốc bổ
như đã trình bầy ở phần trên. Ngoài ra, thỉnh thoảng tôi đi bộ thêm
khoảng một tiếng đồng hồ vào những buổi sáng,khi thời gian làm việc kiếm sống
rơi vào buổi chiều.
* Vào buổi
tối trước khi đi ngủ, không tập toàn
bộ 4 bài “Dưỡng
sinh thực hành” mà chỉ chọn trong mỗi bài một số động tác có tác
dụng cho máu huyết lưu thông dễ dàng giúp ta dễ ngủ, nên thời gian tập chỉ
khoảng 15 phút. Sau đó đi tắm, làm vệ sinh cá nhân, dùng bàn chải tóc chải đầu để kích thích các huyệt
đạo trên đầu giúp ta dễ ngủ,khi lên giường chỉ cần 5 phút tập trung tư tưởng là
đi vào giấc ngủ tự nhiên, trong giấc ngủ ít khi mộng mơ.
Đây là một phương pháp dưỡng sinh tự
hình thành trong thời gian tôi bị biệt giam 17 tháng 20 ngày tại nhà tù Việt
cộng ở số 4 Phan Đăng Lưu Gia định (1978-1980). Sau đó được thực hành và thêm
động tác dể hoàn chỉnh mỗi bài theo thời gian.Trước đây,việc thực hành trong
một thời gian dài có tính tùy tiện, không thường xuyên do điều kiện cuộc sống
không cho phép. Mãi sau này trong thời gian 5 năm trở lại đây, chúng tôi mới có
điều kiện thuận lợi để thực hành thường nhật, không bỏ ngày nào, dù đi chơi xa
đến bất cứ nơi nào vẫn tập. (Chúng tôi đã
viết xong phần lý luận cách nay khoảng 3 năm,có phổ biến hướng dẫn thực hành
cho môt số thân hữu, và có ý định sẽ in thành cuốn sách nhỏ kèm một DVD có hình
ảnh hướng dẫn để phổ biến,khi kiểm nghiệm có hiệu quả chắc chắn nơi chính mình và các thân hữu. Nay có lẽ đã đến lúc chúng tôi sẽ thực hiện ý định này nay mai, vì thấy quả
thực đã có hiệu quả thực tế…)
Hiệu quả tức
thời thấy được là trong quá trình
tập luyện 4 bài “Dưỡng sinh thưc hành”, phát sinh
hiện tượng “trung tiện” nhiều lần
trong khi đang tập, mồ hôi ứa ra (dù
ở trần tập trong thời tiết nóng hay lạnh) và nhu cầu “Đại tiện” luôn phải
có sau khi kết thúc thực hành 4 bài “Dưỡng sinh thực hành”. (Nếu
không thấy các hiện tượng vừa kể là tập chưa đạt hiệu quả do tập luyện chưa
đúng phương pháp).
2.- Hiệu quả:
Trong tinh thần lạc quan tin tưởng tôi đã
thực hiện phương pháp tự điều trị bằng
sự kết hợp giữa sức mạnh của niềm tin tôn giáo và sức mạnh của thể lý để trấn
áp bệnh tật như vừa trình bầy trên. Mặc dầu hiệu quả không tiêu diệt được hoàn
toàn căn bệnh viêm gan C (vì cho dù có
dùng thuốc cũng khó có thể đạt được hiệu quả này), nhưng sau hơn một năm
thực hiện, chúng tôi ghi nhận được hiệu quả (mà nếu có trị liệu bằng các loại thuốc trị liệu hiện hành có lẽ cũng
chỉ đạt đến thế) trên các phương diện: Y lý, thể lý và tâm sinh lý như sau:
a)
Hiệu quả về y lý: Như đã trình bầy trong phần diễn biến căn bệnh viêm
gan C của tôi ở trên, kết quả xét nghiệm toàn diện sau cũng đã cho thấy tất cả
đều bình thường trong giới hạn không còn hiểm nguy (within normal limits) tôi
không còn bị bắt buộc phải uống thuốc để tránh nguy cơ trầm trọng hơn (gan chớm sơ nay không còn. Lương virus C
giảm thấp đến mức không còn hiểm nguy tiến triển đến ung thư như bác sỉ chẩn
đoán…). Do đó, tôi có thể chọn lựa uống thuốc ngay trong tình trạng cơ thể
còn khỏe mạnh với hiệu quả 50-60% (Theo ý
kiến của bác sĩ điều trị ở “liver Center” bệnh viện S. Luck) hay chờ vài
năm nữa khi có loại thuốc mới hiệu quả cao hơn và chắc chắn hơn (Theo ý kiến bác sĩ điều trị ở bệnh viện
Bend Taub).
Vì vậy nay tôi đã quyết định chờ một loại thuốc mà tin y khoa đã cho
hay là có thể chữa trị dứt hẳn viêm gan C, trong một thời gian ngằn, ít phản
ứng tâm sinh lý, thuốc đã được kiểm nghiệm và sẽ đi vào sản xuất bán trên thị
trường nay mai.
b) Hiệu quả về
thể lý và tâm sinh lý:
Hiện tại tình trạng sức khỏe của tôi đã phục
hồi rất tốt, da mặt đã khởi sắc, hồng hào, sáng ra không còn “tái,sạm đen” như trước, tóc không rụng
mà đã mọc lại trên đỉnh đầu, vòng bụng nhỏ lại,làm việc không biết mệt, nhất là
ngồi làm việc bên computer nhiều giờ không thấy mệt. Tất nhiên là không liên
tục như trước dây.
Về chế độ dinh dưỡng hiện tôi ăn ngon,
dễ ngũ và ngủ đủ 7 tiếng mỗi đêm, bộ máy tiêu hóa làm việc rất tốt. Hiệu quả rõ
nhất là không còn bị táo bón, đều đặn mổi ngày đi đại tiện 2 lần dễ dàng như
được uống thuốc xổ vào buổi sáng cũng như buổi tối sau khi tập các bài “Dưỡng sinh thực
hành”.
Về tâm lý phải nói rằng hiện tại tôi rất
lạc quan, tinh thần hưng phấn, nhiều cảm hứng sáng tác và hoạt động hăng say
như có một xung lực mới.
Dường như tất cả những hiệu quả nêu
trên, ngoài vợ con và thân nhân, chính các thân hữu, đồng môn, đồng nghiệp sinh
hoạt trong Câu Lạc Bộ Luật Khoa Việt Nam
ở Houston đều
nhận thấy. Chẳng thế mà vào dịp Đại Hội Thường Niên 2012 của CLBLKVN vừa qua,
thấy tôi “hát hăng quá” đã có người nói đùa trong bàn tiệc mừng Tân niên Dương
lịch 2013 và mừng Đại Hội thành công, rằng:
-
“sao anh Thiện Ý sung sức thế, hồi xuân hả? –
Thôi thì chúc anh chị sang năm mới cuối năm sinh thêm một Út nữa nhá !?!”.
Chúng tôi, trong sự phấn chấn bèn đáp lại
rằng:
-
Cảm on, cảm ơn…”Hồi xuân” thì không mà “hồi sinh” thì
có đấy; sinh thêm “Út nữa” thì không, nhưng
chuẩn bị cùng anh em chuẩn bị tổ chức thành công “Đại Hội Cựu Sinh Luật khoa Viên Việt Nam Toàn
Cầu” với chủ đề :”Cựu sinh viên luật khoa Việt Nam, niềm tự hào và ước mơ”
dự trù tổ chức vào khoảng giữa năm 2014, mới được Đại Hội thông qua, trước khi tôi
bước vào tuổi “Thất
thập cổ lai hy” là có đấy”.
III/- HIỆU QUẢ LÀ MỘT PHÉP LẠ
HAY CHỈ LÀ SỰ TRÙNG HỢP NGẪU NHIÊN HAY TẤT NHIÊN?
Để trả lời câu hỏi này thiết tưởng cần làm
rõ ý nghĩa các từ ngữ phép lạ, trùng hợp ngẫu nhiên, trùng hợp tất nhiên.Chúng
tôi đã tra cừu 4 cuốn tự điển:Hán-Việt của học giả Đào Duy Anh, Từ điển Việt-
Anh của Viện Ngôn Ngữ Học Việt Nam, Từ điển Anh- Việt, Việt Anh của Gs. Nguyễn
Văn Khôn và The Oxford Modern English Dictionary. Đối chiếu ý nghĩa từ ngữ xin
được diễn giải như sau:
Phép lạ hay phép mầu (Miracle, Charisma) là chuyện, việc, vật kỳ lạ, kỳ diệu, huyền diệu,
phi thường, kỳ công, kỳ tích. Vận dụng vào trường hợp của tôi:Viêm gan C
(hepatitis) virus tăng cao, scat-can có dấu hiệu chớm sơ, các bác sĩ điều trị
đề nghị cần dùng thuốc trị liệu nếu không sẽ phát triền thành ung thư gan. Nay
sau một năm tự trị bằng sức mạnh siêu
nhiên (niềm tin tôn giáo) và sức mạnh
tự nhiên (dinh dưỡng và luyện tập cơ thể),
căn cứ vào kết quả các xét nghiệm sau cùng (MR, ABD, W&W/O CONTRAST) tất cả
đều “Within
normal limits” (virus C giảm dưới
mức hiểm nguy, vết sơ biến mất) bác sĩ lại để cho bệnh nhân có quyền lựa
chọn dùng thuốc trị liệu ngay (hiệu quả
50%-60%) hay có thể chờ thêm thời gian trị kiệu bằng thuốc hiệu nghiệm hơn
(với hiệu quả cao và chắc chắn hơn).Vậy
đây có phải là “Việc kỳ lạ, kỳ diệu, huyền diệu hay phi thường…” để được coi là
một “phép lạ” hay “phép mầu” theo ý nghĩa từ ngữ không?
Có thể có hai cách trả lời khác nhau:
1.- Một
là phủ định hiệu quả không phải là phép lạ theo niềm tin tôn giáo. Đó là câu
trả lời của những người chỉ tin vào khoa học, không tin vào những điều thần bí,
siêu hình của niềm tin tôn giáo.
Trong trường hợp của tôi, họ có thể công nhận hiệu quả, nhưng không coi
đó là một “phép lạ”. Hiệu quả ấy có
được là do tác động chủ yếu của việc Thực hiện nghiêm
túc chế độ làm việc, nghỉ ngơi, dinh dưỡng và luyện tập cơ thể. Vì
đã làm đúng quy luật vận động phát triển tự nhiên của sự sống làm gia tăng sức
đề kháng của cơ thể chống lại bệnh tật. Sức đề kháng ấy đã chỉ có thể gián chỉ,
làm giảm tác hại của virus C ở mức an toàn cho bệnh nhân, chứ không tiêu diệt
hoàn toàn để chữa lành bệnh tật. Niềm tin tôn giáo nếu có, thì chỉ có tác dụng
về tinh thần giúp con bệnh có ý chí, nghị lực, lòng tin tưởng và lạc quan góp
phần thúc đẩy việc Thực hiện nghiêm túc chế độ làm việc, nghỉ ngơi, dinh
dưỡng. luyện tập cơ thể để có hiệu quả.
Và vì vậy, hiệu quả do những lời cầu
nguyện theo niềm tin tôn giáo là không có thật, chỉ là sự trùng hợp ngẫu nhiên (lucky change,by change at, by haphazard, casual, adventious) hay tình cờ (fortutious, fortunate,accidental…).do hai phương pháp trị liệu
được thực hiện song song trong cùng một thời khoảng, nên dễ lầm tưởng cầu
nguyện theo niềm tin tôn giáo là đã có hiệu quả như một “phép lạ”.
2.-.Hai là Công nhận hiệu quả và coi đó là một “phép lạ” theo niềm tin tôn
giáo. Bởi vì, nếu coi hiệu quả chỉ là do đã thực
hiện nghiêm túc chế độ làm việc, nghỉ ngơi, dinh dưỡng, luyện tập cơ thể không
thôi, thì chưa đủ và không thể có được hiệu quả như thế được. Nghĩa là vẫn công
nhận hiệu quả có phần tác động do phương pháp trị liệu bằng sức mạnh thể lý,
nhưng dưới cặp mắt “Đức tin tôn giáo”,
hiệu quả ấy phải có tác động sức mạnh siêu hình của niềm tin. Vì hiệu quả ấy là
điều phi thường, là khác với bình thường cần phải uống thuốc để ngăn chặn một
cơ nguy, nay không cần uống thuốc vẫn ngăn chặn được cơ nguy ấy (chớm sơ gan có nguy cơ tiến tới ung thư gan).
Thật ra, cả hai cách trả lời trên đều có
phần đúng nhưng phiếm diện do đứng trên hai phạm trù khác nhau: phạm trù “Tri thức khoa
học” và phạm trù “Đức tin tôn
giáo”. Bao lâu nay vẫn có quan niệm cho
rằng có sự đối lập giữ hai phạm trù này và tìm cách phủ định lẫn nhau.
Thế nhưng thực ra là cái này tìm cách khẳng
định cái kia. Vì không thuộc phạm vi bài viết này, nên chỉ ngắn gọn là: phạm
trù tri thức khoa học bao gồm tất cả những gì con người đã hiểu biết được,
chứng minh được các quy luật vận hành của vũ trụ vạn vật trong đó có con người.
Phạm trù “Đức tin tôn giáo” tiếp nối để con người hiểu biết về các quy luật
siêu hình vận hành vũ trụ vạn vật mà tri thức khoa học chưa soi rọi tới.
Nói cách khác, tôn
giáo như chỉ đưa ra các giả thiết, định đề về vũ trụ vạn vật để các nhà khoa
học tìm cách chứng minh đâu là sự thật, còn các tín đồ bằng “cặp mắt đức tin” xác tín đó là chân lý
tuyệt đối (chủ quan đối với tín đồ) hay
chân lý tương đối (khách quan với người
khác tôn giáo, tín ngưỡng). cho đến khi ánh sáng khoa học soi rọi được để
trở thành chân lý tuyệt đối với mọi người (như
2+2=4).
Trở lại trường hợp căn
bệnh của tôi, diễn biến như đã trình bầy. Hiệu quả thì đã rõ, tôi đã không phải
dùng thuốc, sau một năm tự điều trị bằng
phương pháp kết hợp giữa sức mạnh của
niềm tin tôn giáo và sức mạnh của thể lý để trấn áp bệnh tật.Tôi cho rằng hiệu
quả ấy có được do tác động của cả hai:sức mạnh của niềm tin tôn giáo có được
qua lời cầu nguyện của chính tôi, các thân nhân và bạn hữu khắp nơi (sức mạnh quy luật
siêu hình) và sức mạnh của thể lý (sức mạnh quy luật hữu hình) do thực hiện nghiêm
túc chế độ làm việc, nghỉ ngơi, dinh dưỡng. luyện tập cơ thể để có hiệu quả. Cả
hai đều thống nhất trong luận lý về niềm tin (Phép lạ) và luận lý khoa học (quy luật dinh
dưỡng và vận động).
Thật vậy, luận lý về
niềm tin tôn giáo xác tín về một Thượng đế hay Thiên Chúa Toàn năng vô hình đã
tạo thành vũ trụ vạn vật, cho vận hành theo quy luật chung cũng như riêng cho
mỗi loài. Con người là một sinh vật thượng đẳng trong giới động vật cũng vận
hành theo quy luật chung của loài động vật và quy luật riêng của loài người. Bệnh tật, sự sống sự chết đều nằm trong sự vận hành
của các quy luật hình thành, phát triển, tiêu vong.Cầu nguyện với Đấng Toàn
Năng làm chủ các quy luật để tâm linh được soi sáng biết cách trị liệu căn bệnh
theo quy luật sao cho hiệu quả. Tôi đã được soi sáng tâm linh để biết kết hợp giữa sức mạnh
của niềm tin tôn giáo (ý chi,
nghị lực, sức mạnh tinh thân…là sự vận hành của qui luật siêu hình) và sức mạnh thể
lý theo tri thức khoa học (kiên
trì luyện tập cơ thể tạo sức mạnh thể lý
qua thực hành 4 bài Dưỡng sinh thực hành và chế độ dinh dưỡng, làm việc,
nghỉ ngơi). Tôi
xác tín như thế và tôi đã thực hành đem lại hiệu quả thực tế.
Luận
lý của niềm tin tôn giáo trên đây hoàn toàn phù hợp với luận lý tri thức khoa
học.Vì như trên chúng tôi
đã trình bầy tổng quát mối tương quan giữa hai phạm trù “Tri
thức khoa học” và phạm
trù “Đức tin tôn giáo” (ngoài tầm tri thức khoa học) không mâu thuẫn nhau, không tìm cách phủ
định nhau mà cái này tìm cách khám phá để khẳng định cái kia, bổ túc cái kia.
Tầm tri thức khoa học về vũ trụ, vạn vất trong đó có con người ngày một mở rộng
theo thời gian, chính là để khám phá, để khẳng định, chứ không phủ định giá trị
đích thực của những quy luật siêu hình thuộc phạm trù đức tin tôn giáo nói
chung và Thiên Chúa Giáo nói riêng.
Vì vậy đến đây có thể tạm kết luận:hiệu
quả không phải dùng thuốc, sau một năm tự điều trị bằng phương pháp kết hợp giữa sức mạnh của niềm tin tôn giáo
và sức mạnh của thể lý để trấn áp bệnh tật, quả là một phép lạ theo niềm tin
tôn giáo, không phải là sự trùng hợp ngẫu nhiên mà là một sự trùng hợp tất
nhiên (necessarily,
naturally) phải như thế, không thể khác
hơn.Đấy không phải là sự mê tin, vì có sự thống nhất giữa lý luận của niềm tin
tôn giáo và tri thức khoa học.
Thiện Ý
Houston, ngày 03 tháng 02 năm 2013