Bình luận:
VÌ SAO CHÚNG TA CHỐNG CỘNG? TỪ KHI NÀO ? VÀ CHỐNG CỘNG CHO ĐẾN BAO GIỜ ?
Thiện Ý
Chống cộng là một trong những mục tiêu hàng đầu của Cộng Đồng Người Việt Quốc Gia Houston & Vùng Phụ Cận nói riêng, cũng như các Cộng Đồng Người Việt Quốc Gia khác ở Hoa Kỳ và Hải ngọai nói chung. Bởi lẽ, cũng vì chống cộng mà chúng ta và con cháu chúng ta đã và đang có mặt trên đất nước Hoa Kỳ và hải ngọai, để vẫn tiếp tục chống cộng với một lập trường kiên định suốt 35 năm qua.
Vậy có khi nào quý độc giả đồng hương tự nhắc lại những câu hỏi căn bản liên quan đến vấn đề chống cộng đã được đặt ra từ lâu, để tái khẳng định lập trường chống cộng của mình và để đưa sự nghiệp chống cộng của chúng ta đến thắng lợi sau cùng không?
Chẳng hạn: Vì sao chúng ta chống cộng, chống cộng từ bao giờ , bằng cách nào để thành đạt mục tiêu và lý tưởng gì và chống cộng cho đến khi nào? Phương cách và sách lược chống cộng bao lâu nay có cần thay đổi gì cho phù hợp với những chuyển biến thực tiễn trong nước và thế giới không .v.v. . . .
Sở dĩ chúng tôi nhắc lại những câu hỏi này, là vì đã có một số người hiểu sai và làm đã hành động không đúng với mục tiêu và ý nghĩa của công cuộc chống cộng, nên đã có những hành động cực hữu, độc đoán trên thực tế, vô hình chung đã gây tác hại đến thành quả giai đọan và thắng lợi sau cùng của sự nghiệp chống cộng của chúng ta.
Nhưng trong phạm vi một bài bình luận, chúng tôi chỉ xin đưa ra câu trả lời tổng quát cho một vài câu hỏi vừa nêu: Vì sao chúng ta chống ,chống cộng từ khi nào và cho đến bao giờ ?
Vâng, thưa quý độc giả: Chúng ta chống cộng, vì:
-Trên bình diện lý luận, chủ nghĩa cộng sản có những nhân sinh quan, vũ trụ quan và thế giới quan đi ngược với nhân bản, nhân đạo và nền đạo đức xã hội lòai người nói chung, người Việt Nam nói riệng.
-Trên bình diện thực tiễn, những người cộng sản Việt Nam đã vận dụng chủ nghĩa cộng sản phi nhân và vô luân vào thực tế nước ta, cũng như một số nước khác, đã gây tác hại tòan diện, lâu dài trên con người, dân tộc và đất nước Việt Nam trong nhiều thập niên qua, kể từ khi đảng Cộng sản Việt Nam xuất hiện chính thức vào năm 1930. Và công cuộc chống cộng coi như cũng khởi đi từ đó.
Chúng ta chống cộng từ khi nào ?
Trên thực tế, trong giai đọan đầu, dưới thời kỳ kháng chiến chống Pháp giành độc lập, thế hệ cha, anh chúng ta đã chống cộng vì thấy rõ ý đồ của ông Hồ và Cộng đảng của ông ta đã lợi dụng lòng yêu nước của nhân dân, thông qua cuộc kháng chiến chống Pháp như một phương tiện, không phải để giành độc lập cho dân tộc Việt Nam, mà giành thuộc địa kiểu mới cho các tân đế quốc đỏ Nga – Tầu, nhuộm đỏ đất nước và nô dịch hóa nhân dân Việt Nam.
Ý đồ này thể hiện cụ thể sau khi Pháp phải trao trả độc lập cho Việt Nam vào năm 1954, ông Hồ và Cộng đảng Việt Nam, được phân chia cho một nửa đất nước ở Miền Bắc, đưa đến giai đọan chống cộng thứ hai của chúng ta (1954-1975). Trong giai đọan này, Cộng đảng Việt Nam đã xây dựng và củng cố một chế độ độc tài tòan trị cộng sản theo mẫu mực của đế quốc Đỏ hàng đầu Liên Sô, công khai xưng tụng là “Tổ quốc xã hội chủ nghĩa của mình”. Và để tiếp tục làm nhiệm vụ quốc tế, Cộng sản Bắc Việt đã phát động cuộc chiến thôn tính nhuộm đỏ Miền Nam, vùng đất tự do, với chính quyền Quốc Gia trong tư thế chính danh, kế tục quyền lực quốc gia tiếp nhận độc lập dân tộc từ tay thực dân Pháp, đang kiến tạo một chế độ dân chủ đích thực cho nhân dân Việt Nam.
Bằng chiêu bài cũ “Chống đế quốc xâm lược” Cộng sản Bắc việt đã một lần nữa lợi dụng lòng yêu nước của nhân dân Miền Bắc và một thành phần nhân dân Miền Nam bị mê hoặc, thực hiện thành công mục tiêu thôn tính Miền Nam, nhuộm đỏ cả nước sau ngày 30 tháng 4 năm 1975, đưa công cuộc chống cộng của người Việt Quốc gia hay là người Việt Nam không cộng sản tại hải ngọai cũng như trong nước vào giai đọạn ba và cũng là giai đọan cuối cùng, với mục tiêu “Chống cộng để dân chủ hóa và phát triển tòan diện đất nứơc”.
Tựu chung, trong cả ba giai đọạn chống cộng, mục tiêu tối hậu của các thế hệ, từ quá khứ đến hiện tại và cả tương lai nữa, vẫn là chống lại chủ nghĩa cộng sản và công cụ thực hiện chủ nghĩa phi nhân bản, phi đạo đức trên dất nước và dân tộc ta là đảng CSVN. Vì nó đi ngược với truyền thống lịch sử Việt Nam, quyền độc lập dân tộc, lợi ích quốc gia, khát vọng thời đại của tuyệt đại đa số nhân dân Việt Nam.
Đó là khát vọng thiết lập cho được một chế độ dân chủ đích thực, một đất nước phát triển tòan diện đến phú cường, theo kịp đà tiến hóa chung của nhân lọai, để mọi tầng lớp nhân dân Việt Nam được sống ấm no, tự do, hạnh phúc, với các nhân quyền và dân quyền được tôn trọng, bảo vệ và hành xử xứng đáng với nhân phẩm và cương vị của con người.
Vậy chúng ta sẽ chống cộng cho đến bao giờ?
Chúng tá sẽ chống cộng cho đến khi nào đạt thành khát vọng chung của quốc dân Việt Nam trong cũng như ngoài nước. Vì đó chính là mục tiêu, lý tưởng của công cuộc chống cộng mà người Việt Quốc Gia theo đuổi trong nhiều thập niên qua và vẫn kiên định tiếp tục chống cộng trong niềm tin tất thắng của “Chính nghĩa quốc gia, dân tộc, dân chủ” đối với “ngụy nghĩa cộng sản phi dân tôc, phản dân chủ”
Như vậy, trước sau gì công cuộc chống cộng của chúng ta đều xuất phát từ lòng yêu nước,lý tưởng tự do, chứ không phải vì lòng căm thù, dù qua các giai đọan chống cộng, những người cộng sản Việt Nam đã gây nhiều thù hận.
Vì vậy, mục tiêu tối hậu của chúng ta, không phải là tiêu diệt đến người cộng sản Việt Nam cuối cùng, mà chỉ lọai trừ điều kiện và cơ hội cho người cộng sản không còn tiếp tục độc chiếm quyền lực thực hiện một chế độ độc tài tòan trị cộng sản trên đất nước Việt Nam ta. Để sau đó, thay thế bằng một chế độ dân chủ đích thực, chứ không phải là chế độ độc tài không cộng sản hay một chế độ dân chủ giả hiệu. Nghĩa là chúng ta sẽ tiếp tục chống chống cho đến khi nào thành đạt mục tiêu (tiêu vong chế độc độc tài tòan trị CS) và hiện thực lý tưởng (Thiết lập chế độ dân chủ) trên đất nước ta.
Nói cách khác, mục tiêu chống cộng của chúng ta không nhất thiết phải giành lấy chính quyền mà giành lại được các quyền tự do, dân chủ và nhân quyền đã và đang bị tập đoàn thống trị cộng sản Việt Nam cướp đoạt, duy trì bằng bạo lực trong nhiều thập niên qua. Vì vậy, nếu tập đoàn thống trị độc tôn này biết thức thời, tự nguyên, tự giác trao trả quyền làm chủ toàn diện của nhân dân, công cuộc chống cộng sẽ tự động chấm dứt.
Tiếc thay, trên thực tế, một số người chống cộng ở hải ngọai, đã không nắm vững mục tiêu và lý tưởng chống cộng của chúng ta nên đã có các hành động “Chống cộng chỉ vì lòng căm thù, chống cộng để cho vơi niềm thù hận” chứ không cần “Chống cộng để thắng cộng và thắng cộng để thiết lập một chế độ tự do dân chủ khác chế độ Độc tài tòan trị cộng sản”.
Hệ quả là đôi khi họ đã trút căm thù không riêng gì với kẻ thù cộng sản, mà trút lên lên bất cứ ai,dù là chiến hữu quốc gia cùng chiến tuyến, nếu có lời nói, hành động thể hiện quan điểm chống cộng khác mình, bằng những ngôn từ nặng nề xúc phạm nhân phẩm, đời tư cá nhân và quyền tự do của một công dân trong một đất nước dân chủ vào bậc nhất như Hoa Kỳ này.
Nhiều người đánh giá: Nếu đảng Cộng sản Việt Nam dùng nhà tù và các biện pháp trấn áp kềm kẹp để khủng bố những nhà bất đồng chính kiến trong nước, thì tại hải ngoại tệ nạn nhục mạ, vu khống, chụp mũ chủ quan là hình thức khủng bố tinh thần những người bất đồng chính kiến chống cộng của thiểu số những người chống cộng cực đoan, có tác hại gia tăng số lượng những người chống cộng vì mục tiêu và lý tưởng cao cả (dân chủ hoá và phát triển toàn diện đất nước) chán nản bỏ cuộc, không muốn chống cộng nữa, thậm chí có kẻ còn quay lại ca ngợi, nể phục cộng sản.
Là vì sự thể này đã làm mất niềm tin vào sức mạnh đòan kết, khả năng tranh đấu của các Cộng Đồng chống cộng hải ngọai,để thành đạt chiến thắng cuối cùng, khi mà ngay tại hậu phương chống cộng ở hải ngọai tính tự do dân chủ đã không được tôn trọng, người chống cộng “đánh” người chống cộng với cường độ căm thù nhau như căm thù cộng sản, có khi hơn và luôn sẵn sàng chụp “nón cối, dép dâu” lên đầu những người anh em chống cộng khác mình ( Điều mà chính những người cộng sản Việt Nam ngày nay,đã cất giấu hay ném vào thùng rác. Họ đã là những “Tư sản Đỏ”mang giầy Tây đắt tiến, đội nón hàng hiệu, mặc veston, đeo cà vạt, lái xe hơi đi làm việc và du hí. Cái tên “Đảng Cộng sản” và cái gọi là “Cộng hoà Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam” từ lâu thực tế cũng như thực chất đã chỉ còn là bảng hiệu giả tạo theo kiểu “treo đầu dê bán thịt chó” của bọn gian thương). Tại hải ngoại,cần lưu ý rằng: Chúng ta đã và đang đấu tranh cho một nền dân chủ đa nguyên cho dồng bào trong nước, thì cũng phải tôn trọng tính đa nguyên chống cộng tại hải ngoại.
Trước sự biến chuyển tình hình quốc tế và quốc nội cho thấy, để công cuộc chống cộng có hiệu quả, cần có sự điều chỉnh lại phương cách chống cộng sao cho phù hợp với chiếu hướng chiến lược toàn cầu mới của các cường quốc cực, đứng đầu là Hoa Kỳ.Bởi vì, bất cứ phương thức chống cộng nào đi ngược với chiều hướng của chiến lược quố ctế mới không những vô hiệu, mà sẽ tạo ra lực cản, làm chậm tiến trình triệt tiêu chế độ cộng sản tại Việt Việt Nam, dân chủ hoá đất nước.
Vì vậy các khuynh hướng chống cộng nếu không thống nhất được trong một phương thức chống cộng chung, thì cần tôn trọng sự khác biệt, chẳng nên chủ quan duy ý chí, coi phương thức chống cộng của mình là duy nhất đúng, rồi tìm cách đánh phá, loại trừ triệt để các khuynh hướng chống cộng khác mình. Hãy để cho mọi khuynh hướng chống cộng có thời gian thử nghiệm phương thức chống cộng để thấy hiệu quả thực tiễn. Tất cả các khuynh hướng chống cộng cần tôn trọng sự cùng tồn tại thay vì tìm cách triệt hạ lẫn nhau bằng mọi giá, như thực tế đã và đang diễn ra tại cộng đồng Houston nói riêng, các cộng đồng Việt Nam ở hải ngoại nói chung. Chính thực tế, với thời gian vừa đủ sẽ xác định hiệu quả của phương thức chống cộng nào là hữu hiệu. Nói cách khác, khuynh hướng nào đưa ra được lý luận có tính thuyết phục và phương cách đấu tranh thực tiễn hiệu quả để giải quyết vấn đề chống cộng: Bằng cách nào triệt tiêu được đối phương cộng sản trong tương quan lực lượng Quốc- Cộng hiện nay và trong bối cảnh chiến lược toàn cầu mới hiện nay?
Bởi vì sau 35 năm chống cộng, chúng ta cần nhìn lại, rút kinh nghiệm về hiệu quả của để nếu cần điều chỉnh lại phương cách chống cộng mà chúng tôi tạm gọi là theo kiểu “Con lạc đà chui đầu trong bãi cát” (Bất kể mọi biến chuyển của tình hình quốc nội và quốc tế, vẫn duy trì phương cách chống cộng cố hữu, bất biến) ; hay là chống cộng theo kiểu “Đánh phẻng la” (để cho con mồi cộng sản hoảng loạn đi vào tầm bắn của các xạ thủ không phải là mình)…
Tựu chung, nếu hiện tượng không lành mạnh này cứ tiếp tục tồn tại trong các cộng đồng Người Việt Quốc Gia tại hải ngọai, công cuộc chống cộng của chúng ta sẽ đi về đâu? Lơi cho ai và bất lợi cho ai? Liệu chúng ta có chủ động thành đạt chiến thắng sau cùng hay chỉ là một chiến thắng ăn theo? (Vì chiến thắng sau cùng đã là tất yếu đối với chính nghĩa chống cộng của chúng ta). Bất cứ ai với kinh nghiệm thực tiễn và cái nhìn khách quan theo qui luật đấu tranh, cũng đều có thể tìm được câu trả lời thỏa đáng cho những câu hỏi này.
Thiện Ý