Sunday, January 30, 2011

Bình luận: Vì sao Đảng Cộng Sản Việt Nam vẫn ngoan cố độc quyền thốngb trị và tiếp tục đi lên chủ nghĩa xã hội?

Bình luận:
VÌ SAO ĐẢNG CỘNG SẢN VIỆT NAM VẪN NGOAN CỐ ĐỘC QUYỀN THỐNG TRỊ VÀ TIẾP TỤC ĐI LÊN CHỦ NGHĨA XÃ HỘI?

Thiện Ý
       
         Không cần đợi cho đến khi kết thúc Đại Hội XI của Đảng Cộng sản Việt Nam trong vài ngày tới đây, mà từ trước Đại Hội này, người ta  đã biết Cộng đảng Việt Nam vẫn tiếp tục nắm độc quyền thống trị, không chấp nhận đa nguyên đa đảng, tiếp tục đi lên “chủ nghĩa xã hội” với nền “kinh tế thị trường theo định hướng xã hội chủ nghĩa”.
        Không cần nói thì ai cũng biết, tất cả chỉ là những điều láo khoét, bịp bợm, hoàn toàn trái ngược giữa lý luận và thực tế về một Đảng Cộng Sản và chế độ xã hội chủ nghĩa theo lý tưởng cộng sản chủ nghĩa.  Thực tế là tại Việt Nam cái gọi là “Đảng Cộng Sản Việt Nam” chỉ là bảng hiệu giả tạo để che đậy thực chất của một đảng mafia cấu kết với nhau trên nền tảng chủ nghĩa thực dụng, thực hiện các chủ trương chính sách phục vụ quyền lợi ăn chia của một tập đoàn thống trị độc quyền bóc lột.
       Thực tế là tại Việt Nam cái gọi là “Cộng Hoà Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam” cũng chỉ là thứ bảng hiệu giả mạo của một chế độ độc tài toàn trị, theo kiểu “treo đầu dê bán thịt chó” của gian thương. Vì ai cũng biết ngay cả Nga Xô là nước đầu tiên xây dựng chủ nghĩa xã hội, từng được cộng sản Việt Nam xưng tụng là “Tổ Quốc Xã Hội Chủ nghĩa” của mình, sau hơn 70 năm (1917-1990) đã tự hủy kéo theo sự sụp đổ tan tành hệ thống các nước xã hội chủ nghĩa Đông Âu mà Nga Xô dầy công kiến tạo. Vây tại sao đến giờ thứ 25 của chủ nghĩa cộng sản, Cộng đảng Việt Nam vẫn ngoan cố, miệng thì khẳng định tiếp tục xây dựng chủ nghĩa xã hội tại Việt Nam, trong khi thực tế tập đoàn thống trị này đã và đang đi theo con đường tư bản chủ nghĩa cấu kết với tư bản nước ngoài để cùng bóc lột giai cấp công nhân và nhân dân lao động nghèo?
        Câu trả lời thật đơn giản: Chủ nghĩa xã hội vốn được dùng là vũ khí lý luận biện minh cho sự tồn tại của một đảng Marxist- Leninist độc tôn, với tính tổ chức và kỷ luật cao, kỹ thuật trấn áp con người tinh vi, hiệu quả, để giúp đảng cộng sản Việt Nam thực hiện chế độ độc tài toàn trị sắt máu đối với nhân dân, giữ được an ninh ổn định chính trị nhờ đó có thể chống lại mọi áp lực quốc tế muốn khuynh đảo.
     Bởi vì  một khi độc quyền thống trị, Cộng đảng Việt Nam cắt cử đảng viên chia nhau nắm giữ các chức vụ quan yếu từ thượng tầng kiến trúc đế hạ tầng cơ sở chính quyền, các ban ngành, đoàn thể ngoại vi, các lực lượng quân đội, công an sẵn sàng trấn áp mọi phản kháng của nhân dân, tiêu diệt đối lập, trong khi không có lực lượng đối trọng nào tồn tại trong lòng chế độ khả dĩ lật đổ chế độ bằng bạo lực….Từ đó Cộng đảng Việt Nam có thế và lực để tỏ ra coi thường mọi áp lực quốc tế, bất chấp sự phản kháng của mọi tầng lớp nhân dân. Thêm vào đó, trong thế chiến lược toàn cầu mới hiện nay, Cộng đảng Việt Nam tự tin rằng, sẽ không có công cụ chiến lược trong vùng nào tốt hơn cho Hoa Kỳ và các cường quốc cực chọn lựa thay thế nên phải hậu thuẫn họ.
    Tuy nhiên, theo nhận định của chúng tôi từng được biện giải nhiều lần thì những suy tính chủ quan trên đây  của Cộng Đảng Việt Nam đã và đang là tiền đề sụp đổ hoặc tiều vong cho cả đảng Cộng sản lẫn chế độ độc tài toàn trị mà họ muốn duy trì bảo vệ.Vì chủ quan nên Cộng Đảng Việt Nam đã không nhìn thấy hay làm bộ không nhìn thấy cả cái “Đảng Cộng sản” và cái gọi là “Cộng Hoà Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam” đã và đang trên tiền trình tiêu vong về mặt bản thể: Các đảng viên cộng sản đã và đang được “tư sản hoá” (với sự hình thành giai cấp tư bản Đỏ, nay kết nạp thêm tư bản trắng, tư bản xanh vào đảng…), nhà nước cộng sản đã và đang bị “tư bản hoá”(với việc giải tư các đơn vị kinh tế quốc doanh ngày càng nhiều..) và chế độ cộng sản đang được “dân chủ hoá” từng bước (khi theo thời gian nhà cầm quyền cộng sản đã phải trả lại dần một số các quyền dân chủ dân sinh cho nhân dân , đã có những bước lùi về phía dân chủ so với 1o năm hay 20 năm trước đây…) . Tiến trình này đã và đang tiếp tục diễn biến tịnh tiến một cách hoà bình (tức diễn biến hoà bình mà đảng cộng sản từng cảnh giác các đảng viên như là âm mưu của các thế lực thù nghịch) Tiến trình này đã và đang phát triển trong “Môi trường mật ngọt kinh tế thị trường”. Một sự tiêu vong theo đúng qui luật như ý nghĩa tục ngữ Việt Nam “Mật ngọt chết ruồi”, một khi không thể giết được “con ruồi cộng sản” trong  môi truờng “mật đắng” (tức dùng chiến tranh lật đổ bằng bạo lực).
         Thành ra, nếu ở cuối tiến trình tiêu vong này, những người lãnh đạo Cộng đảng Việt Nam không kịp thức thời tự nguyện, tự giác trả lại quyền làm chủ toàn diện cho nhân dân (để được tồn tại trong nền dân chủ đa nguyên), thì chính những phản kháng chế độ của mọi tầng lớp nhân dân bị áp bức bóc lột từ quá khứ đến hiện tại và trong một tương lai không xa, sẽ phát triển thành mâu thuẫn đối kháng của toàn xã hội đối với tập đoàn thống trị cộng sản, thì điều tất yếu theo lý luận kinh điển Marxist-Leninnist: chính lúc đó là lúc “Tình thế cách mạng chín mùi”,cuộc cách mạng của quần chúng nhân dân nổ ra nhất định thành công. Nghĩa là, cuộc nổi dậy của nhân dân sẽ kết thúc quá trình tiêu vong đảng và  chế độ cộng hoà xã hội chủ nghĩa Việt Nam (giả hiệu) hiên nay, như đã từng xẩy ra ở Liên Xô và các nước xã hội chủ nghĩa Đông Âu vào những năm cuối thập niên 80 và đầu thập niên 90. Khi đó, quân đội, công an công cụ “chuyên chính” bảo vệ chế độ sẽ đứng về phía nhân dân, y như tình trạng quân đội công an Liên Xô với xe tăng tầu bò đã phải câm họng khi nhân dân Liên Xô bao vây viện DUMA (Quốc Hội Liên Xô) ào lên đạp đổ bạo quyền “Cộng Hoà Xã hội Chủ Nghĩa Liên Xô” xây dựng hơn 70 năm vẫn chưa thành.
         Vì vẫn theo lý luận Marxist-Leninnist: “Ở đâu có áp bức, ở đó có đấu tranh” . Và cũng đúng như ý nghĩa câu kết của Bản Tuyên Ngôn thành lập Mặt Trận Nhân Quyền Việt Nam năm 1977 (do người viết khởi thảo) đã viết:
     “ Một chế độ thiết lập bằng bạo lực, duy trì bằng bạo lực, thì sớm muộn cũng sẽ bị sụp đổ do tự bản chất và do sức mạnh vùng lên của những con nguời bị áp bức bóc lột…”./.
    
Thiện Ý
Houston, ngày 17 tháng 1 năm 2011


No comments:

Post a Comment

Note: Only a member of this blog may post a comment.