VÌ SAO BẮC TRIỀU TIÊN VẪN
TIẾP TỤC THỬ NGHIỆM HẠT NHÂN, BẤT CHẤP CÁC BIỆN PHÁP CHẾ TÀI CỦA LIÊN
HIỆP QUỐC?
Thiện Ý
Thứ
sáu 9-9-2016, Bắc Triều Tiên đã cho thử nghiệp vũ khí hạt nhân lần thứ năm và
được coi là lớn nhất kể từ cuộc thử nghiệm đầu tiên vào năm 2006. Bình Nhưỡng
nói cuộc thử nghiệm lần này là một "đầu đạn hạt nhân đã được chuẩn hóa để
có thể gắn trên các hỏa tiễn đạn đạo chiến lược". Cuộc thử nghiệm này diễn
ra trong khi Liên Hiệp Quốc vẫn đang áp dụng các biện pháp trừng phạt đối với
Bắc Triều Tiên và cấm quốc gia này thử nghiệm bất kỳ công nghệ hạt nhân hay hỏa
tiễn nào.
Phản ứng quốc tế nói chung, Liên Hiệp Quốc và các cường quốc nói riệng, trước vụ
thử nghiệm hạt nhân được coi là lớn nhất từ trước tới này được coi là rất quyết
liệt. Cộng đồng quốc tế đang cân nhắc phản ứng và chế tài trừng phạt.Hoa Kỳ nói
đang xem xét biện pháp trừng phạt riêng, ngoài những lệnh trừng phạt mà Hội
đồng Bảo an Liên Hợp Quốc, Nhật Bản và Hàn Quốc áp đặt.Bình Nhưỡng đáp lại vào
hôm Chủ Nhật 11-9-2016 bằng cách gọi các lời đe dọa về "lệnh trừng phạt là
vô nghĩa... hết sức nực cười".
Trước thực tế trên người ta tự hỏi, vì sao Bắc Triều Tiên vẫn tiếp tục thử
nghiệp hạt nhân, với thái độ ngạo mạn đầy thách thức, dù Liên Hiệp Quốc đã áp đặt nhiều biện pháp chế tài với mức độ và
cường độ ngày một gia tăng?
Câu trả lời tổng quát theo
nhận định của chúng tôi là vì các
biện pháp chế tài dù mức độ và cường độ
có gia tăng, nhưng vẫn trong khuôn khổ cấm vận nhằm cắt đứt mọi nguồn cung ứng
kinh tế, quân sự để chế độ Bình Nhưỡng không còn khả năng tiếp tục chương trình
thử nghiệm hạt nhân và phi đạn. Thế nhưng tác dụng này đã không xẩy ra, Bình
Nhưỡng vẫn ngày một hung hăng tiếp tục các cuộc thư nghiệm ngày một hiệu quả, là
vì nguồn tiếp máu cho chế độ này vẫn chưa bị cắt đứt được. Vậy nguồn tiếp máu
ấy từ đâu mà vẫn chưa bị cắt đứt?
Theo suy đoán của chúng tôi nguồn máu
nuôi sống chế độ Bình Nhưỡng bao lâu nay, trước cũng như sau các biện pháp chế tài của Liên Hiệp Quốc chỉ có thể
là Trung Quốc. Có thể là vì Bắc Kinh đã khéo che đậy khi thực hiện đối sách “Lá
mặt, lá trái” nên quốc tế khó nhận ra thực chất mối quan hệ Trung- Triều trên
hồ sơ hạt nhân Bắc Triều Tiên chăng?
Lá mặt là Trung Quốc bề ngoài cố tạo ra cho chế độ Bắc Triều Tiên
“bộ mặt độc lập tự chủ” và mối quan hệ Trung-Triều là quan hệ bình đẳng giữa
hai quốc gia độc lập có chủ quyền. Do
đó, riêng về vấn đề thử nghiệm vũ khí hạt nhân, vẫn đã, đang và sẽ có thêm
nhiều mâu thuẫn giả tạo trong quan hệ giữa Bắc Kinh và Bình Nhưỡng; và để giải
quyết những mâu thuẫn này trên hồ sơ hạt nhân của Bình Nhưỡng, Trung Quốc vẫn
phải tỏ ra có nhiều khó khăn, cần nhiều nỗ lực thuyết phục, áp lực theo đường
lối ngoại giao thông thường hay đặc biệt, chứ không thể ra lệnh, ép buộc đảng
và nhà cầm quyền Bắc Triều Tiên như một công cụ. Nhưng tất cả chỉ là những động
tác giả nhằm che đậy “Lá trái”.
Lá trái là thực chất mối quan
hệ Trung -Triều là quan hệ bất bình đẳng và lệ thuộc toàn diện. Từ quá khứ trong chiến tranh ý thức hệ, đến hiện tại
trong chiến lược toàn cầu mới, Bình Nhưỡng
chỉ có chủ quyền trên nguyên tắc,lệ thuộc toàn diện chính trị, kinh tế,
quân sự quốc phòng vào chế độ Bắc Kinh trên thực tế. Chính sự lệ thuộc này đã biến Bình Nhưỡng thành công cụ chiến lược một thời trong vùng của Trung Quốc
trong quá khứ cũng như hiện tại.
Hiện tại thực hiện đối sách “Lá mặt, lá trái” trên hồ sơ hạt
nhân của Bình Nhưỡng, Bắc Kinh bề
ngoài bao lâu nay luôn tỏ ra không tán đồng, đôi lúc chống đối gay gắt và tham
gia có mức độ, lúc mạnh, lúc yếu,các biện pháp trừng phạt của Liên Hiệp Quốc
đối với các hành động thử nghiệm vũ khí hạt nhân và tên lửa đạn đạo của Bình
Nhương. Thế nhưng bên trong, từ lâu dường như chính Trung Quốc đã là nước duy
nhất bao che, hổ trợ hay làm thay để
Triều Tiên có được và trở thành nước có vũ khí hạt nhân với hai ý đồ:
-
Một là để Bình Nhưỡng dùng vũ khí hạt nhân hù dọa theo kiểu “Chén sành đổi chén
kiểu” để “tống tiền” Hoa Kỳ và các nước giầu có trong vùng như Nhật Bản, Hàn Quốc hay quốc tế nói chung
(nhận viện trợ để đổi lại việc ngưng các cuộc thử nghiệp hạt nhân…)
- Hai là để Bắc Kinh có điều kiện và cơ hội
được quốc tế phải cầu cạnh như một nước duy nhất ảnh hưởng được đối với Bình
Nhưỡng, để có thế làm cao giá mặc cả thủ lợi, khi được yêu cầu đứng ra làm
trung gian triệu tập các hội nghị đa phương với Bình Nhưỡng để tìm ra giải pháp.
Ví dụ các hội nghị sáu bên gồm Liên Hiệp Quốc, Hoa Kỳ, Nhật Bản, Nam Hàn, Trung
Quốc với Bắc Triều Tiên trong quá khứ để giải quyết vấn đề thử nghiệm hạt nhân
của Bình Nhưỡng. Thế nhưng sau vài lần vẫn chưa thành. Phải chăng vì vai trò
trung gian vẫn còn giá trị lợi dụng đối với Trung Quốc, hay chưa đến lúc đủ lợi
cho phép công cụ của mình chấp nhận bất cứ giải pháp nào liên quan đến thử
nghiệm hạt nhân của Bình Nhưỡng ?
Tất cả những suy luận trên
đây của chúng tôi đều dựa trên quan sát
diễn biến các sự kiện thực tế: rằng
một chế độ độc tài toàn trị nhỏ yếu, tự cô lập trong nhiều thập niên qua
(1948-2016) với thế giới bên ngoài, kinh tế nghèo nàn và lạc hậu, đa số nhân dân
sống trong cảnh lầm than, chết đói, chết lạnh thường xuyên; tương phản với đời
sống sa hoa, no thừa của giai cấp thống trị thuộc đảng Lao Động Triều Tiên và
những thành phần dân chúng được tuyển chọn để trang bị cho có bộ mặt cuộc sống
phồn hoa để khoa trương tuyên truyền lừa bịp với thế giới bên ngoài, thì làm
sao có thể tự tồn trong nhiều thập niên qua, lại có thể tự chế tạo ra được vũ
khí hạt nhân, tên lửa tầm trung, tâm xa, cũng như trang bị nhiều khí tài quân
sự hiên đại phô trương sức mạnh quân sự, quốc phòng của Bình Nhưỡng …nếu không
có vai trò chủ yếu bao che, nuôi sống vỗ béo giai cấp thống trị, hổ trợ mọi mặt
chế độ này của Trung Quốc.
Một trong những biểu hiện dễ
thấy gần nhất của đối sách “Lá mặt là trái” của Trung Quốc trên hồ sơ hạt nhân là phản ứng của Trung Quốc trong hai vụ thử tên lửa
đạn đạo và thử hạt nhân mới nhất của Bắc Triều Tiên mới đây . Trong vụ thử tên
lửa đạn đạo ngày 24-8 , khi Thủ tướng Nhật Bản Shinzo Abe gọi cuộc thử nghiệm
mới nhất này của Bắc Triều Tiên là hành động khiêu khích “không
thể tha thứ” và “rõ ràng đã thách
thức các nghị quyết của Hội đồng Bảo an Liên Hiệp Quốc”; và Nam Hàn cũng như quốc tế lên án mạnh mẽ những hành động của
Bình Nhưỡng, thì Bộ trưởng Ngoại giao Vương Nghị của Bắc Kinh lại tập trung vào
việc thúc đẩy hợp tác rộng hơn và có nỗ lực ngăn cản Hội Đồng Bảo An Liên Hiệp
Quốc khi 15 nước thành viên họp để bàn biện pháp trừng phạt mới tiếp theo các
biện pháp trước đây.
Trong
vụ thử hạt nhân ngày 9-9-2016 mới đây, Tổng Thư Ký Liên Hiệp Quốc Ban Ki-Moon
ra một tuyên bố mạnh mẽ, “lên án” vụ thử nghiệm hạt nhân dưới lòng đất của Bắc
Triều Tiên. Ông Ban nói: “Hành động không
thể chấp nhận này đe dọa hòa bình và an ninh trong khu vực và là một lời nhắc
nhở hùng hồn nữa về nhu cầu cấp thiết phải tăng cường quy chế cấm thử nghiệm
hạt nhân toàn cầu”. Tổng thống Hoa Kỳ Barack Obama cũng lên án
vụ thử hạt nhân của Bắc Triều Tiên là một “mối đe dọa nghiêm
trọng đối với an ninh khu vực và hòa bình, ổn định quốc tế”.
Trong khi đó, Trung Quốc cũng lên
tiếng phản đối chiếu lệ một cách yếu ớt, rằng các
cuộc thử nghiệm" không có lợi cho hòa
bình và ổn định của bán đảo Triều Tiên". Và rằng "Trung Quốc thúc giục
Bắc Triều Tiên không thực hiện thêm bất kỳ hành động nào có thể làm trầm trọng
thêm căng thẳng, và quay trở lại càng sớm càng tốt với hướng đi đúng đắn về phi
hạt nhân hóa". Nhưng đồng thời Bắc Kinh còn tìm cách biện
hộ cho Bình Nhưỡng khi cho rằng sự leo thang các cuộc thử nghiệp tên lửa đạn
đạo và hạt nhân của Bắc Triều Tiên là do việc Nam Hàn và Hoa Kỳ triển khai hệ
thống tên lửa THAAD tại Hàn Quốc.
Như vậy là thế giới đã và
đang cùng lúc phải đối phó với hai hiểm họa ISIS
và hiểm họa hạt nhân Bắc Triều Tiên.
Cả hai hiểm họa này đều có chung bản
chất khủng bố để đạt các ý đồ khác nhau. Hiểm họa khủng bố ISIS thì
đã xẩy ra qua các cuộc đánh bom tự sát gây thảm sát thương vong cho nhiều
người. Còn hiểm họa hạt nhân Bắc Triều Tiên đang còn là mối đe dọa cho hoà bình
thế giới và an ninh khu vực. Nhưng tương lai nếu không nhăn chặn kịp
thời để hiểm họa biến thành tai hoa thực sự thì hậu quả còn tàn khốc hơn nhiều.
Muốn ngăn chặn kịp thời, thiết tưởng không thể dùng biện pháp mạnh như Nam Hàn
vừa đưa ra, rằng từng phần của Bình
Nhưỡng "sẽ bị phá hủy hoàn toàn bởi các hỏa tiễn đạn
đạo và hỏa lực với sức nổ lớn". Và rằng rằng các quận,
huyện được cho là những nơi ẩn lánh của lãnh đạo chế độ Bắc Triều Tiên ở Bình
Nhưỡng sẽ là mục tiêu đặc biệt trong bất kỳ cuộc tấn công nào. Vì biện pháp này
vừa nguy hiểm lại không hiệu quả do Trung Quốc sẽ không đứng nhìn mà sẽ can thiệp
theo kiều “Chí
nguyện quân” tham dự cuộc chiến 1950-1953, hậu quả thật khó lường
trong điều kiện chiến tranh mới với nhiều vũ khí hiện đại.
Hiện tại, Liên Hợp quốc vẫn
đang áp dụng các lệnh trừng phạt đối với Bắc Hàn và cấm quốc gia này thử nghiệm bất kỳ công nghệ hạt
nhân hay hỏa tiễn nào. Hoa Kỳ nói đang xem xét biện pháp trừng phạt riêng,
ngoài những lệnh trừng phạt mà Hội đồng Bảo an Liên Hợp Quốc, Nhật Bản và Hàn
Quốc áp đặt. Thế nhưng với bất cứ biện pháp nào mà chỉ nhắm vào Bắc Triều Tiên
không thôi,thiết tưởng sẽ không giải quyết hay chỉ giải quyết ngọn của vấn đề.
Gốc của vấn đề là cần biết Trung Quốc muốn đạt điều gì qua đối sách “Lá mặt lá trái” trên hồ sơ hạt
nhân Bắc Triều Tiên, thì mới giải quyết dứt điểm được vấn đề hạt nhân Bắc Triều Tiên.
Thiện Ý
Houston, ngày 12-9-2016