VAI TRÒ CỦA LUẬT SƯ TRONG
CHẾ ĐỘ XÃ HỘI CHỦ NGHĨA VIỆT NAM
Thiện Ý
Hôm 23/11, Báo
Pháp luật trong nước dẫn nguồn tin từ Bộ Tư pháp cộng sản Việt Nam tường thuật
rằng luật sư Võ An Đôn (*) có gửi thư
khiếu nại về việc Ban Chủ nhiệm Đoàn Luật sư tỉnh Phú Yên ra quyết định xóa tên
ông khỏi đoàn luật sư vào tháng 11/2017 và một quyết định của Ban Thường vụ
Liên đoàn Luật sư Việt Nam liên quan đến việc giải quyết khiếu nại đối với ông
vào tháng 5/2018. Báo Tuổi trẻ online đưa tin, Bộ Tư pháp đã bác toàn bộ nội
dung khiếu nại của luật sư này.
Mọi
người còn nhớ, cách đây đúng một năm, Ban chủ nhiệm Đoàn Luật sư tỉnh Phú Yên
đưa ra quyết định kỷ luật luật sư Võ An Đôn (27-11-2017), chỉ vài ngày trước
phiên xử phúc thẩm Mẹ Nấm Nguyễn Ngọc Như Quỳnh (30-11-2017) mà ông nhận bào
chữa. với hai lý do cơ bản là luật sư Đôn “
đã trả lời phỏng vấn của các báo đài nước ngoài và nói xấu luật sư…”.
Đứng
trước sự kiện trên, chúng tôi nghĩ đến: (1)Vai trò của luật sư trong chế độ xã
hội chủ nghĩa việt nam. (2) Hiệu quả và ý nghĩa việc đi kiện Bộ trưởng Tư pháp, người đã đưa ra
quyết định bác đơn khiếu nại của luật sư Đôn.
I/- VAI TRÒ CỦA LUẬT SƯ TRONG CHẾ ĐỘ XÃ
HỘI CHỦ NGHĨA VIỆT NAM.
Năm
1989, khi còn ở Việt nam, theo yêu cầu của Hội Luật Gia thành phố HCM, để góp ý
với Đại Hội VII của Đảng CSVN, chúng tôi đã viết một bài tham luận “Vai
trò của luật sư trong nền dân chủ pháp trị xã hội chủ nghĩa”. Khoảng 2
năm sau, một nữ nhân viên Báo Sàigon Giải Phóng đã tìm gặp trao cho tôi 30 đồng
(thời bấy giờ) tiền nhuận bút về bài
viết này mới được đăng tải. Tôi thắc mắc hỏi “Bài này tôi viết cách đây 2 năm gửi cho Hội Luật gia thành phố, sao giờ
này báo cho đăng tải?”. Nữ nhân viên trả lời “Khi nhân được bài viết này bên Hội Luật gia chuyển qua, Ban biên tập
thấy hay giữ lại, không đăng tải. Vì lúc đó “Đảng” chưa có quan điểm về pháp
quyền”. Nữ nhân viên này còn nói “Lãnh đạo muốn mời anh cộng tác viết bài cho
báo được không?”. Tôi trả lời “cộng
tác thường xuyên thì không được.Vì tôi bận lo sinh kế. Nhưng nếu có cảm hứng
với đề tài nào tôi sẽ viết gửi đến quý báo…”. Nói thế, nhưng sau đó cho đến
khi rời Việt Nam
1992, tôi không viết thêm bài nào nữa.
Thực
ra, khi dùng tiêu đề trên, chỉ là cách “viết
lách”, hay “viết lái” để né tránh
một đề tài nhậy cảm với chế độ, chứ làm gì có “dân chủ pháp trị xã hội chủ
nghĩa”. Tôi đã dùng cụm từ này một cách cưỡng ép. Vì “chế độ xã hôi chủ nghĩa” là một “chế
độ độc tài toàn trị” được ngụy biện bằng cái gọi là “dân
chủ tập trung”. Nghĩa là một thứ dân chủ tập trung trong tay đảng CSVN,
để sau đó ban phát “dân chủ” cho
những người dân nào chấp nhận quyền lãnh đạo độc tôn, ngoan ngoãn thi hành các
chủ trương chính sách của “Đảng ta” bất
kể đúng sai, lợi hại cho dân cho nước, dưới
sự lãnh đạo tuyệt đối của “Đảng ta”.
Khi đảng CSVN đưa ra quan điểm về “nhà
nước pháp quyền” (cai trị bằng pháp
luật), kêu gọi nhân dân sống theo khẩu hiệu tuyên truyền “Sống và làm việc theo Hiến pháp và pháp luật
(của Đảng)”chỉ là biến tướng của “nhà nước nghị quyền” (cai trị bằng nghị quyết của đảng). Bằng
cách đưa các nghị quyết của đảng, cho một Quốc hội công cụ của đảng, để “luật hóa” thành cái mà chúng tôi gọi là
“nghị luật”.Sự biến tướng này, chẳng
qua, đảng CSVN muốn chuẩn bị cho một bộ mặt “ngụy dân chủ” cho phù hợp thời kỳ “Mở cửa” làm ăn với các nước dân chủ tư bản; sau khi công cuộc xây
dựng chủ nghĩa xã hội đã thất bại hoàn toàn (1975-1985) dù “Đổi mới”
cũng không cứu vãn được (1985-1995),
đành “mở toang cửa” đón “Đế quốc Mỹ” (sau khi Mỹ bỏ cấm vấn, cho thiết lập quan hệ ngoại giao từ năm1995).
và các nước “Tư bản không rãy chết mà phồn
vinh” tràn vào đầu tư, cứu nguy chế độ Thế nhưng trên thực tế trước sau cai
trị bằng “nghị quyết” hay “Nghị luật” vẫn không làm thay đổi bản
chất chế độ độc tài toàn trị “Cộng hòa Xã
hội Chủ nghĩa Việt Nam” đâu. Tất cả vẫn chỉ là công cụ chuyên chính của nhà
cầm quyền, theo đúng luật điểm Marxist-Leninist, rằng “luật pháp chỉ là công cụ pháp lý của giai cấp thống trị để trấn áp giai
cấp bị trị là nhân dân” mà thôi.
Thành
ra, luật sư trong chế độ xã hội chủ nghĩa Việt Nam, đối với nhà đương quyền,
cũng không có vai trò nào khác hơn là công cụ pháp lý trang trí cho bộ mặt tư
pháp Việt Nam sao cho, về hình thức gần giống với tư pháp của các nước có chế
độ dân chủ và nền kinh tế thị trường tự do. Vì thế, “đoàn luật sư” hiện nay cũng chỉ là hậu thân của “Đoàn Bào chữa viên nhân dân” trong thời
kỳ kinh tế chỉ huy bao cấp đều là những công đoàn do nhà nước tổ chức và lãnh
đạo. Có khác chăng, bào chữa viên nhân dân trước đây không được đào tạo bài bàn
về năng lực như luật sư sau này; điều kiện trước hết phải là công nhân viên (công chức), có kiến thức, kinh nghiệm về
việc thực thi các chủ trương, chính sách liên quan đến pháp luật của nhà nước.
Luật sư sau này đòi hỏi tốt nghiệp văn bằng cử nhân luật (**), thời gian tập sự
3 năm tương tự như quy chế luật sư đoàn dưới chế độ dân chủ pháp trị Việt Nam
Cộng Hòa ở Miền Nam
trước 1975. Thế nhưng, khác với Luật sư đoàn Việt Nam Cộng hòa, là một đoàn thể
nghề nghiệp tư nhân, độc lập tuyệt đối
với chính quyền về tổ chức, điều hành và hoạt động nghiệp vụ theo Quy chế Luật
sư đoàn và trong khuôn khổ pháp luật. Trong khi Đoàn luật sư dưới chế độ XHCN
hiện nay, luôn có chi bộ đảng CSVN lãnh đạo, là một thành viên của Mặt Trận Tổ
Quốc Việt Nam, một tổ chức ngoại vi của đảng CSVN để quản lý các đoàn thể quần
chúng.
Nhớ lại, một năm trước đây, khi Quốc hội khóa 14 họp vào tháng 6-2017, trong lập
pháp đã “cải lùi” hệ thống tư pháp Việt Nam khi giữ lại trong dự thảo
sửa đổi, bổ sung nơi Điều 19, Khoản 3 Bộ luật Hình sự 2015, buộc luật sư phải
tố cáo những điều thân chủ tiết lộ riêng với mình; và khi Đoàn luật sư Phú Yên
ra quyết định kỷ luật luật sư Võ An Đôn, chúng tôi đã lên tiếng bằng hai bài
viết được VOA cho đăng tải trên diễn đàn này nhan đề “ Luật Sư Đoàn có phải là công cụ
của Đảng?”( 13/09/2017 ) và “Luật sư Đoàn mà cũng thế ư?”( 28-11-2017). Nội dung hai bài
này, chúng tôi đã trình bầy chi tiết về vai trò của luật sư trong chế độ xã hội
chủ nghĩa hiện nay tại Việt Nam, khác với luật sư trong chế độ dân chủ pháp trị
VNCH trước đây ở Miền Nam nói riêng và các quốc gia dân chủ trong thế giới văn
minh ngày nay nói chung.( Xin Bạn đọc tìm
đọc lại có thể còn lưu trên Diễn Đàn này…).
II/- HIỆU QUẢ VÀ Ý NGHĨA VIỆC LUẬT SƯ VÕ AN ĐÔN KIỆN BỘ TRƯỞNG TƯ CHẾ ĐỘ XHCNVN.
1.- Hiệu quả:
Sự thể hôm
23-11-2018 vừa qua, Luật sư nhân quyền Võ An Đôn nói với VOA rằng ông sẽ kiện
người đứng đầu Bộ Tư pháp sau khi bộ này bác đơn khiếu nại của ông về việc ông
bị xóa tên khỏi Đoàn Luật sư tỉnh Phú Yên. Lý do kiện theo luật sư Đôn là vì “Vừa
qua Bộ Tư pháp có trả lời nói rằng họ giữ nguyên kết quả giải quyết khiếu nại
của Đoàn Luật sư tỉnh Phú Yên về việc bác đơn yêu cầu giải quyết khiếu nại của
tôi, với lý do đưa ra hết sức mơ hồ, cho rằng tôi nói xấu các luật sư, cũng như
trả lời phỏng vấn báo đài nước ngoài. Họ chỉ nói chung chung, không chỉ rõ cái
nào. Như vậy là không đúng quy định của pháp luật, cũng như các văn bản hướng
dẫn kỷ luật luật sư.”.
Mặc dầu chưa kiện,
nhưng ai cũng biết có đi kiện, thì hiệu quả dâu lại hoàn đấy thôi. Vì ai cũng
biết tư pháp trong chế độ XHCN tại Việt Nam là một chế độ độc tài toàn trị,
Đảng lãnh đạo tất cả, làm gì có độc lập
theo nguyên tắc tam quyền phân lập như trong các chế độ dân chủ pháp
trị. Chi bộ đảng ở Đoàn luật sư Phú Yên, Liên đoàn Luật sư Việt Nam, đảng bộ Bộ
Tư pháp đã quyết định thế thì nhất định phải thế thôi. “Sợi chỉ đỏ” là sự lãnh đạo của “Đảng
ta” luôn xuyên suốt mà. Đúng là “con
kiến mà kiện cũ khoai”. Luật sư Nguyễn An Đôn cũng biết thế nên đã nói ““Sắp tới tôi sẽ khởi kiện Bộ trưởng Bộ Tư
pháp ra tòa án tỉnh Phú Yên, khởi kiện ông về quyết định của ông. Tôi không hy
vọng rằng việc khởi kiện này đem lại kết quả dù các cơ quan này ra quyết định
sai trái.”. Biết vậy nhưng luật sư Đôn vẫn kiện vì sao?
2.- Ý nghĩa của việc đi kiện của luật sư Võ An Đôn.
Biết rằng kiện
không có hiệu quả, cũng như luật sư có cãi trước tòa cũng không làm thay đổi
được bản án tiền định của Tòa, nhưng các luật sư vẫn cãi, cũng như luật sư Đôn
vẫn kiện.Theo nhận định của chúng tôi, việc đi kiện không hiệu quả, nhưng sẽ có
được những nghĩa sau đây:
-
Một là dịp để tố cáo trước công luận thế giới, về một quyết định trái chiều với thế giới văn minh.
Vì trong thế giới ngày này, việc tước quyền hành nghề luật sư chỉ vì người luật
sư ấy có lời nói, bài viết thể hiện quyền tự do tư tưởng, ngôn luân như luật sư
Đôn là điều không thể chấp nhận được.
-
Hai là sự tước quyền luật sư ấy lại do một đoàn thể
mang tính công đoàn (do nhà nước thành lập, chỉ đạo từ tổ chức
đến chế tài các hoạt động của luật sư đều do đảng và nhà cầm quyền quyết định),
cũng là trái với tính tư nhân, độc lập với chính quyền của các đoàn luật sư.Việc
tổ chức, điều hành và hoạt động nghề nghiệp và các biện pháp chế tài đều theo
Quy chế Luật sư Đoàn. Vì thế việc Bộ trưởng Tư pháp ra quyết định chung thẩm
khiếu nại của luật sư Đôn cũng là trái chiều, gây bất bình và phẫn nộ trong
công luận quốc tế. Vì nhà cầm quyền CSVN đã vi phạm thô bạo quyền hành nghề
luật sư của luật sư Võ An Đôn; một nghề nghiệp cao quý mà các nước dân chủ văn
minh coi là đóng vai trò “phụ tá công lý”,
cùng Tòa án bảo vệ các quyền lợi hợp pháp, chính đáng của người dân. Luật sư mà
bị trấn áp như thế thì công luận quốc tế sẽ nghĩ sao về việc thực thi các quyền
dân chủ, dân sinh, nhân quyền đối với thân phận những người dân thấp cổ, bé miệng đây?
-
Ba là việc đi kiện hiện tại không đem lại hiệu quả gì
cho bản thân luật sư Võ An Đôn, cũng
như các nhà đấu tranh cho dân chủ hiện tại không đem lại tự do dân chủ ngay cho
nhân dân, còn bị bắt cầm tù. Thế nhưng ít nhiều đã góp phần tăng tốc tiến trình
dân hóa hóa cho Việt Nam.
Dẫu rằng “Một con én không làm nên Mùa
xuân dân tộc” (khi đất nước thoát ách
độc tài đảng trị,nhân dân được sống trong độc lập, tự do, dân chủ, ấm no, hạnh
phúc thật sự), nhưng “Những xác én
sẽ góp phần làm nên Mùa Xuân Dân Tộc”. Vì mỗi xác én sẽ có tác dụng làm
chậm lại tốc độ quay của bánh xe lịch sử theo chiều hướng tiêu cực có hại cho
nhân dân và đất nước. Cho đến một lúc lượng xác én thừa đủ làm ngừng bánh xe lịch
sử để khởi động theo chiều hướng tích cực có lợi cho dân cho nước. Đúng theo quy
luật “lượng đổi, chất đổi” phải
không ạ, thưa Ngài Tổng Bí kiêm Quốc trưởng Nguyễn Phú trọng và mấy triệu đảng
viên cộng sản đang nắm quyền thống trị, độc quyền “đè đầu cưỡi cổ nhân dân”, độc quyền áp bức, bóc lột bao năm qua?
III/- KẾT LUẬN.
Từ lâu ai cũng
biết, để đáp ứng với yêu cầu “mở cửa”
làm ăn với thế giới văn minh, đảng và nhà cầm quyền CSVN vẫn chỉ coi luật sư
như những công cụ pháp lý phục vụ cho ý đồ chính trị, và Đoàn luật sự chỉ là
một công đoàn trá hình được điều hành và hoạt động dưới dự lãnh đạo của đảng
CSVN. Vì vậy người ta không ngạc nhiên mà chỉ phẫn nỗ trước việc người đứng đầu
cơ quan tư pháp CS Việt Nam vừa ra quyết định bác đơn khiếu nại của luật sư Võ
An Đôn về quyết định của Ban chủ nhiệm đoàn luật sư Phú Yên tước quyền hành
nghề của đương sự.
Là một luật sư
từng hành nghề trong ngành tư pháp chế độ dân chủ pháp trị Việt Nam Cộng Hòa ở
Miền Nam Việt Nam trước 30-4-1975 và nay đang được sống tại Hoa Kỳ, một nước có
tiếng là dân chủ bậc nhất trên thế giới, người viết không khỏi phẫn nộ và xin
bày tỏ sự cảm thông, chia sẻ những áp bức, bất công và hiểm nguy khi hành nghề
với luật sư Võ An Đông và các luật sư đồng nghiệp đang hành nghề trong chế độ
độc tài toàn trị cộng sản (đỏ vỏ xanh lòng) hiện nay tại Việt Nam.
Chúng tôi ước mong
rằng, đất nước Việt Nam ta sớm chuyển đổi hòa bình, tịnh tiến từ chế độ độc tài
đảng trị hay toàn trị hiện nay qua chế độ dân chủ pháp trị, để quyền hành nghề
độc lập, tự do của giới luật sư cũng như các quyền dân chủ, dân sinh và nhân
quyền của mọi tầng lớp nhân dân Việt Nam phải được nhà cầm quyền tôn trọng, bảo
vệ và hành xử trọn vẹn như trong các nước dân chủ, văn minh trên thế giới ngày
nay.
Thiện Ý
Houston,
ngày 23-11-2018
CHÚ THÍCH:
(*) Trong bài này,
chúng tôi không dùng cụm từ “cựu luật sư
Võ An Đôn” mà luôn viết “luật sư Võ
An Đông”. Vì chúng tôi quan niệm “luật
sư” là danh vị nghề nghiệp sẽ đi kèm với tên người hành nghề cho đến chết.
Dù người này đang hành nghề, hay đã về hưu, đều được gọi là “luật sư X… hay Luật sư Y…” ; tương tự
như danh vị nghề y, thường gọi “Bác sỉ
X…hay Bác sĩ Y…”. chứ không ai gọi “Cựu
Bác sĩ X..hay Cựu Bác sĩ Y…”. Danh vị nghề nghiệp này chỉ bị mất khi bị có
quyết định của tổ chức nghề nghiệp độc lập với chính quyền (như Hội Đồng Điều hành luật sư Đoàn Saigon trước đây chẳng hạn) căn cứ trên vi phạm nghiêm trọng được ghi rõ
trong Quy chế Luật sư Đoàn. Trường hợp của luật sư Võ An Đôn, không mất tư cách
luật sư, dù sau này phải về làm ruộng, vì là một quyết định của một tổ chức
luật sư đoàn nhà nước, tước quyền vì lý do chính trị, phi lý, bất công đối với
một luật sư có thành tích đấu tranh cho nhân quyền, dân quyền.
(**) Sau khi cưỡng
chiếm Miền Nam vào ngày
30-4-1975, CSBV đã đóng cửa các Trường Luật ở Miền Nam. Trường Đại học Luật khoa Saigon trên “đường
Duy Tân, cây dài bóng mát” bị đổi thành Trường Đại học Kinh tế. Sau khi đưa
cả nước “tiên nhanh, chết nhanh trên con
đường xây dựng chủ nghĩa xã hội”, đảng và nhà cầm quyền CSVN phải “Mở cửa” mời đón tư bản nước ngoài vào đầu
tư. Để thích dụng, Phân khoa Luật được mở ra ở Sài gòn có cơ sở ở Bình Triệu.
Khoa Trưởng đầu tiên là cựu sinh viên Luật khoa Saigon Triệu Quốc Mạnh, từng
làm Biện lý Tòa Sơ Thẩm Gia Định, hoạt động nằm vùng và được kết nạp vào đảng
CSVN trong bí mật. Dường như ông đã mất chức sau đó vì bị coi là mất quan điểm,
lập trường giai cấp, khi mời một số đông những đồng môn tốt nghiệp cử nhân tiến
sĩ,luật sư hành nghề lâu năm vào Ban giảng Huấn. Trước đó, Triệu Quốc Mạnh từng
giữ chức Trưởng Đoàn bào chữa viên nhân dân Thành phố HCM, rồi Trưởng Đoàn Luật
sư Thành phố HCM khi mới thành lập. Khi được điều qua làm Khoa Trưởng Luật khoa
Saigon, Nguyễn Đăng Trừng, một đồng môn luật khoa Saigon cũng hoạt động nằm
vùng cho CS trong thời chiến tranh, đang là Phó đoàn Luật sư được đôn lên làm
Trưởng đòan luật sư TP.HCM thay Triệu Quốc Mạnh. Mấy năm trước đây đã mất chức,
bị khai trừ khỏi đảng vì mất quan điểm lập trưởng cộng sản…
No comments:
Post a Comment
Note: Only a member of this blog may post a comment.