TỔNG TRỌNG VÀ NHỮNG LÃNH ĐẠO
CHÓP BU ĐẢNG VÀ CHẾ ĐỘ CỘNG SẢN VIỆT NAM VÔ CẢM ĐẾN THẾ ĐÃ CÙNG CHƯA?
Thiện Ý
Sự kiện cá chết hàng loạt phơi xác tràn
lan các bãi biển bốn tỉnh Miền Trung Việt Nam như Hà Tĩnh, Quảng Bình, Huế, Quảng
Trị xẩy ra cả tháng nay, đã gây xúc động
và phẫn nộ cho nhân dân trong nước cũng như người Việt hải ngoại, đưa đến các
cuộc xuống đường biểu tình đòi đảng và nhà cầm quyền CSVN phải công bố nguyên
nhân và thủ phạm đã gây ra thảm trạng
“Vô tiền khoáng hậu” này. Bởi vì hậu quả của vụ việc đã tác hại nghiêm
trong đến môi trường, tài nguyên thiên nhiên
trong vùng biển Việt Nam, ảnh hưởng trực tiếp đến đời sống của ngư dân
trong vùng và thực phẩm cá cho các bữa ăn của nhân dân hầu như cả nước.
Thế mà cho đến nay, cả tháng trôi qua, các
cơ quan chức năng vẫn chưa đưa ra được nguyên nhân thực sự và xác nhận thủ phạm
đã đưa đến cá chết hàng loạt phơi xác dọc theo khoảng 200 km bờ biển Trung phần
Việt Nam, với sô lượng cá chết đủ loại ước đoán lên đến hàng triệu con. Một số
quan chức hữu trách thì vẫn giải thích quanh co, phi lý, coi thường sự hiểu
biết của nhân dân và các giới khoa học trong nước và quốc tế; thậm chí có viên
chức có trách nhiệm thuộc cơ quan trung ương giám giải tích hiện tượng cá chết
hàng loạt là từ độc chất trong nước tiểu do có quá nhiều người tắm biển thải ra. Trong khi báo
chí truyền thông nhà nước thì hoàn toàn im lặng, không giám đưa tin liên quan
đến vụ việc cá chết và phản ứng “bức súc” của nhân ân đưa đến các cuộc biểu
tình phản đối của hàng ngàn người dân ở Hà Nội, Sài Gòn và một số tỉnh thành
khác trong nước cũng như nhiều nơi có đông người Việt sinh sống tại hải ngoại.
Điều này cho thấy nhà cầm quyền Việt Nam đã tìm cách bưng bít sự thật theo kiểu
“lấy thúng úp voi” trong thời đại phương tiện truyền thông đại chúng phát triển
rộng khắp toàn cầu, nên đã phản tác dụng, gây thêm sự hoài nghi, phẫn nộ của
công luận trong và ngoài nước, có tác dụng như đổ thêm dầu vào lửa mà thôi.
Phải chăng một số nhà lãnh đạo chóp bu Đảng và Nhà nước Việt cộng bị ngọng vì
trước đây đã lỡ nhận những khoản huê hống béo bở để thông qua mọi việc cho thủ
phạm gây ra ô nhiễm biển làm cá chết hàng loạt như hiện nay?
Chẳng thế mà,
Tổng Bí Thư Nguyễn Phú Trọng và những lãnh dạo chóp bu của đảng và nhà nước
CSVN thì vẫn cố tỏ ra bình thản như vô cảm trước thảm trạng gây hậu quả nghiêm
trọng nhiều mặt và khổ lụy đến đời sống hàng ngàn gia đình ngư dân sống bằng
nghề đánh bắt cả trên biển từ bao đời nay. Sự bình thản đến vô cảm tiêu biểu
cho tập đoàn thống trị độc quyền, trong chế độ độc tài toàn trị này được thể
hiện qua việc người đứng đầu đảng cầm quyền Nguyễn Phú Trọng đã cùng đoàn tùy
tùng làm cái gọi là “thị sát kiểm tra tiến độ công trình Formosa” của Công ty TNHH gang thép
Hưng Nghiệp Formosa Đài Loan đóng tại Vũng Áng Hà Tĩnh (Formosa Hà Tĩnh)
vốn là
nghi phạm chính vì có nhiều bằng chứng đã xả số lượng lớn chất độc cực mạnh ra biển trong quá trình súc rửa đường ống xả
thải.Chuyến đi này lại diễn ra vào đúng thời điểm công luận đang phẫn nộ cao độ,
nghi ngờ tập trung vào nghi can ấy. Thế mà Ông Tổng Trọng đã không đả động gì đến thảm
họa cá chết hàng loạt và không có lời
thăm hỏi hay trực tiếp đến thăm người dân bị nạn trong vùng mà phái đoàn của
Ông đang có mặt. Sự thể này khiến nhân dân cả nước và người Việt ở hải ngoại
phẫn nộ và nghi ngờ rằng đảng và nhà cầm quyền CSVN đang cố tình bao che, tìm
cách “hoãn binh chi kế” cho thủ phạm có thời gian xóa sạch dấu vết một tội phạm
gây hậu quả nghiêm trọng nhiều mặt cho đất nước và cho đời sống nhiều người dân.
Đúng như bản tuyên bố về “Tội
ác đầu độc biển miền Trung Việt Nam”
của hàng trăm trí thức Việt Nam
đã tố cáo, rằng:
“Vụ Formosa càng bộc lộ rõ hơn sự vô trách
nhiệm, vô cảm và bất chấp lợi ích quốc gia, cuộc sống của người dân, cũng như
bất lực của cả một hệ thống quản lý nhà nước từ trung ương đến địa phương trước
một đại nạn quy mô lớn của quốc gia, khi vụ việc được người dân phát hiện gần
một tháng mới có sự khởi động điều tra. Sự chậm trễ ấy rất nhiều khả năng đã
tạo điều kiện cho nghi can có thì giờ xoá tang tích để thoát tội”.
“Người
dân càng phẫn nộ trước phát ngôn hàm ý bao che cho nghi phạm, đánh lừa, xoa dịu
dư luận của một số quan chức cấp bộ và tỉnh, trước hành vi hết sức khó hiểu của
người đứng đầu Đảng Cộng sản - tổ chức tự cho mình độc quyền lãnh đạo toàn diện
quốc gia - đã đến thăm nghi can số một, thay vì thăm hỏi người dân bị nạn, đúng
vào thời điểm mọi mũi dùi công luận chĩa hết vào nghi can ấy”.
Đến đây, một câu hỏi được đặt ra cho Ông
Tổng Trọng và những lãnh đạo chóp bu của đảng và nhà nước CSVN là sự vô cảm đến
thế đã là cùng chưa?
Nhân dân tại nhiều nơi trong nước và người Việt ở hải ngoại, hàng ngàn
người đã và đang tiếp tục xuống đường biểu tình đòi hỏi các Ông các Bà lãnh đạo
phải trả lời dứt khoát câu hỏi trên, để “dân biết,dân bàn, dân định liệu” số phận tương lai của “đảng và Nhà nước” của các Ông
các Bà hiện nay. Nếu sự vô cảm của các Ông, các Bà lãnh đạo đến thế vẫn chưa là
cùng, thì rồi đây không chỉ hàng ngàn nhân dân xuống đường biểu tình ở một số
thành phố hay hàng ngàn người Việt một
số nơi ở hải ngoại xuống đường như hiện nay, mà sẽ phát triển thành cao trào khắp
nơi trong nước, với hàng hàng vạn, hàng triệu nhân dân phẫn nộ xuống đường cùng
lúc, liệu lúc đó các công cụ bảo vệ “Nền chyên chính tư sản Đỏ” như
quân đội, công an, cảnh sát của chế đố có giám theo lệnh của các Ông Bà lãnh
đạo đàn áp,bắn giết tàn sát hàng loạt nhân dân theo kiểu “Thiên An Môn” vào năm
1989 của quan thầy Trung Quốc hay không?
Ông Tổng Trọng và những người lãnh đạo
chóp bu đảng và nhà nước CSVN chắc không quên những luận điểm đấu tranh cách
mạng có tính quy luật mà ông tổ thực hiện chủ nghĩa cộng sản đầu tiên ở nước
Nga năm 1917 là Vladimir Lenin đã phán, rằng: “Cách
mạng là sự nghiệp của quần chúng”, “Ở đâu có áp bức thì ở đó có đấu tranh”; và rằng
khi sự nghiệp đấu tranh của nhân dân một khi phát triển đến biên độ “tức
nước vỡ bờ”,
tức là “Tình
thế cách mạng đã chín muồi”. Cuộc
cách mạng của nhân dân nổ ra vào thời điểm này “nhất định thắng lợi”. Vì mâu thuẫn
giữa nhân dân và giai cấp thống trị đã đến cực diểm không thể điều hòa được
nữa; mâu thuẫn giữa giai cấp thống trị với các giai cấp bị trị đã phát triển
thành mâu thuẫn đối kháng (một
mất một còn) với toàn xã hội; lúc đó các công cụ bảo vệ “Chuyên chính vô
sản” (ở Việt Nam nay
chế độ “chuyên chính tư sản Đỏ”) sẽ
quay về với nhân dân, không còn giám bắn giết, tàn sát nhân dân để bảo vệ chế
độ nữa. Đó cũng là thực tế ở Liên Xô năm 1991, khi nhân dân trong đó có nhiều đảng
viên CS “phản tỉnh” thuộc hàng lãnh đạo cấp cao đảng và nhà nước Liên Xô, đã
bao vây Viện DUMA (trụ sở Quốc hội chế
độ CSLX) . Khi ấy, xe tăng và đủ loại vũ khí của quân đội, công an bảo vệ Quốc
hội của chế độ VSLX đã phải câm họng, không còn giám bắn giết, đàn áp nhân dân
để bảo vệ chế độ nữa. Chế độ độc tài toàn trị do đảng cộng sản Liên Xô áp đặt
sau hơn 70 năm (1917-1991)đã tan rã trước sức mạnh vùng lên, không cần vũ khí của nhân dân, phải chuyển đổi qua
chế dân chủ pháp trị theo ý nguyện của nhân dân Nga, đã tồn tại 25 năm qua (1991-2016)và
đang tiếp tục được cải thiện để hoàn chỉnh.
Ông Tổng Trọng và các Ông, các Bà lãnh đạo “Đảng và Nhà nước
ta” hiện nay nghĩ sao? Hiển nhiên các Ông các Bà, nhất là Ông Tổng
Trọng, Tiến sĩ chính trị học Mác-Lê phải hiểu biết giá trị, kinh nghiệm và tác dụng thực tế của các luận điểm về đấu
tranh cách mạng trên hơn chúng tôi nhiều, phải không ạ?
Chúng tôi ước mong Ông Tổng Trọng và vác
Ông, các Bà lãnh đạo đảng cầm quyền sớm giác ngộ để chấm dứt sự vô cảm, phản
tỉnh kịp thời, biết phải làm gì để thoát hiểm,có lợi nhất cho dân cho nước,
tránh đưa đến “Tình
thế cách mạng chín muồi”, dẫn đến hậu quả tai hại cho dân cho nước
và cho chính số phận tương lai của những người lãnh đạo có trách niệm của “Đảng
và nhà nước ta” hiện nay. Một chế độ độc tài toàn trị do đảng của các Ông Bà áp
đặt trái với ý muốn của nhân dân, đã bác đoạt các quyền tự do, dân chủ, nhân
sinh trong nhiều thập niên qua, làm khổ lụy mọi tầng lớp nhân dân, gây hậu quả
nghiêm trọng, toàn diện và di hại lâu dài cho đất nước.
Viết đến đây, chúng tôi không khỏi liên
tưởng đến các
lực lượng Quốc Gia- Dân Tộc-Dân Chủ của người Việt quốc gia hay là người Việt
Nam không cộng sản trong và ngoài nước, bao lâu nay đấu tranh chống cộng vì mục
tiêu dân chủ hóa đất nước. Chúng tôi tự hỏi không biết những nhà lãnh
đạo hàng đầu các chính đảng hay tổ chức chính trị này , với mục tiêu đấu tranh
giành chính quyền với đảng CSVN, để thực hiện mục tiêu lý tưởng của mình, liệu
đã chuẩn bị xong mọi mặt dể tiếp quản chính quyền khi thời cơ đến, tạo thế ổn
định chính trị, tránh tình trạng hỗn loạn, vô chính phủ kéo dài, từng xẩy ra ở
một số nước khi có sự chuyển đổi chế độ chính trị?
Câu trả lời xin dành cho các chính đảng
Quốc gia-Dân tộc- Dân chủ đã và đang hoạt động trong và ngoài nước Việt Nam.
Bởi vì thực tế thời cơ chuyển đổi chế độ độc tài toàn trị qua dân chủ pháp trị
sớm muốn cũng sẻ đến nay mai tại Việt Nam, dù thời cơ ấy do đảng CSVN thức thời
chủ động tạo ra hay do cuộc cách mạng của quần chúng nhân nổ ra khi “tình thế cách mạng
chín muồi”, tất cả đều cần được chuẩn bị chu đáo để tránh những hệ
quả tai hại nhiều mặt cho đất nước, một khi có sự chuyển đổi chế độ chính trị.
Thiện Ý
Houston ngày 2 tháng 5 năm 2016
No comments:
Post a Comment
Note: Only a member of this blog may post a comment.