Bình luận:
DỰ TÍNH SỬA ĐỔI HIẾN PHÁP HIỆN HÀNH CỦA QUỐC HỘI VIỆT CỘNG.
Thiện Ý
Theo tin từ Việt Nam , Quốc Hội mới của Việt cộng đã họp phiên khai mạc kéo dài 15 ngày bắt đầu từ sáng 21-7-2011 tuần qua. Trong khoá họp này, hai vấn đề lớn nhất trong nghị trình lần này là bàn về việc bổ sung Hiến pháp hiện hành 1992 và bầu ra các những người lãnh đạo cao nhất của nhà nước như: chủ tịch Quốc hội, chủ tịch nước, thủ tướng chính phủ, v.v.
Mặc dầu Hiến pháp hiện hành của Việt cộng qui định rõ Quốc hội là cơ quan quyền lực cao nhất của nhân dân, có quyền sửa đổi Hiến pháp, nhưng thực tế chỉ là một quốc hội công cụ của Cộng đảng Việt Nam. Do đó hai vấn đề lớn này đã được Ban Chấp hành Trung ương XI của đảng Cộng sản Việt Nam họp trước đó từ ngày 4 đến 10 tháng 7 -2011 thông qua và nay quốc hội công cụ chỉ có nhiệm vụ thực hiện.
Như vậy chẳng cần đợi phiên họp quốc hội diễn ra, mà chỉ căn cứ vào những quan điểm và nghị quyết của hội nghị Cộng đảng Việt Nam, người ta đã biết việc tu chỉnh Hiến pháp lần này vẫn là theo ý đảng, trái với ý muốn của nhân dân, không đáp ứng được những biến chuyển của tình hình đất nước và xu thế thời đại.
Thật vậy, việc bổ sung Hiến Pháp 1992 lần này, cũng như các lần sửa đổi trước đây, quốc hội công cụ của đảng vẫn không được đụng đến Điều 4 Hiến Pháp đã xác lập quyền lãnh đạo độc tôn,độc tài toàn trị của đảng Cộng sản Việt Nam.Trong khi ý dân đã từ lâu muốn loại bỏ vai trò này bằng việc bãi bỏ Điều 4 Hiến pháp, mở đường cho một chế độ dân chủ pháp trị đa nguyên. Bảng hiệu nước “Cộng Hoà Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam ” trong Hiến pháp hiện hành vẫn phải giữ lại và tiếp tục xử dụng theo kiểu gian thương “Treo đầu dê bán thịt chó”,cưỡng từ đoạt lý một cách trơ trẽn.
Vì thực tế hoàn toàn trái ngược với nội dung ý nghĩa của cụm từ này. Cộng hoà là chủ quyền quốc gia thuộc về toàn dân, nhưng thực tế đã bị Cộng đảng cướp đoạt để làm chủ nhân dân. Xã hội chủ nghĩa, theo định nghĩa kinh điển cộng sản chủ nghĩa, là một xã hội không người bóc lột người, mọi người lao động theo năng lực và hưởng theo công sức bỏ ra. Thế nhưng thực tế Việt Nam đã và đang là một xã hội “người áp bức, bóc lột người” tàn tệ chưa từng có trong lịch sử các hình thái xã hội loài người nói chung và xã hội Việt Nam nói riêng, kể cả xã hội dưới chế độ thực dân, phong kiến trước đây.
Đó là một xã hội mà thực tế cho thấy những người lao động chân chính chiếm đa số, dù làm hết năng lực vẫn không được hưởng tương xứng với sức lao động bỏ ra. Trong khi, thiểu số giai cấp cầm quyền, những cán bộ, đảng viên cộng sản có chức có quyền không cần làm theo năng lực, không cần lao động, đã được hưởng theo chức quyền. Vì nhờ chức quyền, hay dựa vào chức quyền, quyền uy, giai cấp thống trị độc quyền cộng sản và tầng lớp ăn theo đã trở thành những nhà “Tư bản Đỏ”, “Tư Bản Xanh”.
Đó là những Đại gia tỷ phú, triệu phú dollar, tiền rừng bạc bể, với đời sống sa hoa cách biệt quá sâu xa với tuyệt đại đa số giai cấp công nhân, nông dân và nhân nhân lao động nghèo; những giai cấp từng được Cộng đảng Việt Nam xưng tụng là đối tượng phục vụ và là chủ lực của “cách mạng vô sản”. Rồi tự nhận “Đảng” là đội tiền phong của giai cấp vô sản, Cộng đảng Việt Nam đã lừa mị, lợi dụng xương máu của các giai cấp cùng khổ này đề làm chiến tranh cách mạng, chiến tranh giải phóng dân tộc. Nhưng sau khi đã giành được quyền thống trị trên cả nước, Cộng đảng Việt Nam đã dùng bộ máy nhà nước quay lại áp bức, bóc lột sức lao động không riêng gì giai cấp công, nông và nhân dân lao động, mà của cả toàn dân Việt, phục vụ cho quyền và lợi ích của tập đoàn thống trị Cộng đảng Việt Nam.
Vậy mà giờ đây, sau 36 năm thống trị cả nước (1975-2011) và trước đó 21 năm thống trị nửa nước Miền Bắc (1954-1975), Cộng đảng Việt Nam vẫn trơ trẽn cố bám lấy cái gọi là chủ nghĩa Mác-Lênin không tưởng đã làm tan hoang đất nước, vẫn cố giữ bảng hiệu bịp bợm“Cộng Hoà Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam” hoàn toàn trái ngược với thực tiễn. Chính Nguyễn Phú Trọng, Tân Tổng Bí Thư Cộng đảng Việt Nam trong bài diễn văn bế mạc Hội nghị Trung ương 2 ngày 10-7 -2011, đã nhắc nhở quốc hội cộng cụ khi bổ xung Hiến pháp, phải nhớ rằng “Việc sửa đổi, bổ sung Hiến pháp năm 1992 phải căn cứ vào nội dung của Cương lĩnh xây dựng đất nước trong thời kỳ quá độ lên chủ nghĩa xã hội và các văn kiện khác của Đại hội lần thứ XI của Đảng Cộng sản Việt Nam”;Rằng về chính trị vẫn phải là, “nhà nước pháp quyền xã hội chủ nghĩa” do Đảng Cộng sản độc quyền lãnh đạo theo cái gọi là “chủ nghĩa Mác - Lênin và tư tưởng Hồ Chí Minh”; Về kinh tế,vẫn theo con đường “Phát triển nền kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa”…
Thật đúng là “Điếc không sợ súng”, đã đến “Giờ Thứ 25 của chủ nghĩa Mác-Lênin” và ngày tận số của một tập đoàn thống trị độc tôn, độc tài toàn trị đã gần kề, mà tập đoàn lãnh đạo chóp bu Cộng đảng Việt Nam vẫn ngoan cố,chưa thức thời để tu chỉnh lại Hiến pháp theo đúng ý nguyện của toàn dân. Vì vậy,hơn 87 triệu nhân dân bị trị trong nước, không thể trông chờ tập đòan thống trị Cộng sản Việt Nam tự nguyện tự giác trả lại quyền làm chủ của nhân dân; cũng không có con đường nào khác là phải tiếp tục vùng lên, kiên trì đẩy mạnh đấu tranh bằng mọi phương cách khả thi và hữu hiệu để làm tiêu vong chế độ độc tài đảng trị cộng sản tại Việt Nam càng sớm càng tốt.
Thiện Ý
No comments:
Post a Comment
Note: Only a member of this blog may post a comment.